Dưới thời HLV Alex Ferguson, MU trước đây nổi tiếng là đội rất hay chọc thủng lưới đối phương khi trận đấu đã bước sang thời gian đá bù giờ. Đơn cử như ở chung kết Champions League 1998/99, MU từng bị Bayern dẫn 1-0 cho tới tận phút 90+1, nhưng cuối cùng họ vẫn lật ngược tình thế bằng 2 pha lập công quý như vàng của Sheringham (90'+1) và Solskjaer (90'+3).
MU của Sir Alex vĩ đại hồi đó ghi nhiều bàn thắng muộn tới mức, thậm chí đã xuất hiện cả khái niệm mang tên Fergie Time. Cụm từ này dùng để chỉ việc đội bóng do Sir Alex dẫn dắt thường xuyên trừng phạt đối thủ vào thời điểm cuộc chơi sắp ngã ngũ.
Không như MU thời Sir Alex trước đây, đội chủ sân Old Trafford bây giờ lại tỏ ra cực kỳ mong manh lúc trọng tài chuẩn bị thổi còi mãn cuộc. Đơn cử như ở trận đấu vừa rồi với Brighton, họ đã cầm chân đội chủ nhà trong phần lớn thời gian, nhưng lại phải ra về với 2 bàn tay trắng.
Cú đánh đầu đập đất hạ Onana của Pedro lại một lần nữa phơi bày điểm yếu chết người của MU. Đó là hàng thủ của họ không thể duy trì được sự tập trung vào lúc đối thủ tổ chức những đợt lên bóng cuối cùng. Với 6 lần để thủng lưới trong "Ten Hag time" tại giải Ngoại hạng Anh 2 năm qua dẫn đến thua chung cuộc, MU đang không có đối thủ ở tiêu chí này. Để thấy rõ hơn về chuyện MU dễ bị tổn thương ra sao, chúng ta nên biết suốt từ năm 1992 đến 2022, Quỷ đỏ thời "tiền HLV Ten Hag" chỉ 2 lần để đối phương ghi bàn sau phút 90 tại Premier League dẫn tới thất bại.