Thời gian đang đếm ngược với Ten Hag, chắc chắn là vậy. Báo chí Anh đưa tin nhà cầm quân người Hà Lan chỉ còn 2 trận trong tuần này để cứu vãn tình hình, đó là cuộc đọ sức với Porto tại Europa League và Aston Villa tại Ngoại hạng Anh.
Nếu MU bại dưới tay Porto, số phận của Ten Hag nhiều khả năng sẽ sớm được định đoạt thay vì chờ đến trận gặp Aston Villa. Rõ ràng, cựu thuyền trưởng Ajax đã không còn đường lùi và chỉ còn nước chiến thắng mới giúp ông tạm thời bảo toàn chiếc ghế đang lung lay dữ dội.
Thất bại trên sân nhà trước Tottenham cuối tuần qua là lần thứ 10 Man United thua với cách biệt 3 bàn trở lên chỉ trong hơn 2 năm nắm quyền của Ten Hag. Không chỉ thua liên tục, HLV người Hà Lan còn để Quỷ đỏ thảm bại một cách thường xuyên. Các đội bóng như Crystal Palace, Bournemouth, Brighton hay Brentford đều đã từng "hủy diệt" MU dưới thời Ten Hag.
Trong quá khứ, Sir Alex Ferguson từng có một câu nói nổi tiếng "Các chàng trai, đó là Tottenham". Nó cho thấy vị thế của MU trước không chỉ Tottenham mà còn cả nhiều đội bóng khác. Quỷ đỏ xem đối thủ như những miếng mồi ngon để có thể "xơi tái" bất kỳ lúc nào. Giờ đây, tình thế đã bị đảo ngược hoàn toàn, bởi HLV Ange Postecoglou hoặc nhiều HLV khác của Premier League đã biến tấu câu nói này thành "Các chàng trai, đó là Man United".
Thực tế, MU đã mất đi yếu tố gây sợ hãi từ nhiều năm nay. Lúc này, việc đối đầu với họ là một cuộc đọ sức được nhiều đội bóng chờ đợi, là trận cầu được nhiều người công khai yêu thích. Nói trắng ra, được gặp MU giờ như "bắt được vàng" bởi cơ hội kiếm điểm trở nên tương đối dễ dàng.
Trong suốt 11 năm qua kể từ lúc Sir Alex nghỉ hưu, 6 HLV khác nhau đã dẫn dắt MU, nhưng dường như chu kỳ thất bại vẫn lặp lại. Ten Hag đã mang về hai danh hiệu quốc nội trong 2 năm làm việc tại Old Trafford, song đội bóng vẫn phải chịu đựng những thất bại đáng hổ thẹn.
Bởi vậy, sẽ không có gì tiếc nuối nếu MU sa thải Ten Hag. Có lẽ ngay lúc này đây, Sir Jim Ratcliffe thậm chí đang cảm thấy hối hận vì đã quyết định giữ Ten Hag ở lại sau chức vô địch FA Cup của Quỷ đỏ cuối mùa trước. Danh hiệu đó đã cứu cho Ten Hag một bàn thua trông thấy nhưng MU thì không. Họ tiếp tục trói mình lại với Ten Hag để rồi một lần nữa chới với trong tuyệt vọng.
Sa thải HLV trưởng ngay ở đầu mùa chưa bao giờ là một nước đi lý tưởng, song MU không còn sự lựa chọn nào khác. Với Ten Hag, ông thực sự đã tự diệt.