Nhìn vào bảng xếp hạng hiện thời, đoàn thể thao Việt Nam đang tạm dẫn đầu với 107 HCV, 91 HCB và 94 HCĐ, tức hơn đến 16 HCV so với đoàn xếp thứ nhì là Thái Lan (91V, 67B, 88Đ). Tuy nhiên, trong 2 ngày thi đấu còn lại của đại hội, đoàn Việt Nam có thể chạm mốc 120 HCV để dẫn đầu? Cần nói rõ, hôm nay và ngày mai (15 và 16/5) là hai ngày thi đấu cuối cùng của SEA Games 32, vì vậy các đoàn đều bứt tốc để tranh đoạt nhiều HCV nhất cho đoàn của mình.
Trong ngày thi tài hôm nay (15/5), Việt Nam ra quân với một loạt các môn như võ gậy, judo, taekwondo, kick boxing, đấu kiếm, vật đây được xem là mỏ vàng của đoàn thể thao Việt Nam. Nhìn vào khả năng và nếu thi đấu đúng sức, các tuyển thủ Việt Nam ở các môn trên hoàn toàn có thể mang về khoảng 10 HCV ở các nội dung kể trên.
Ngoài ra, các môn bóng đá nữ, cờ tướng, esports, bóng bàn, cử tạ khả năng sẽ mang về thêm những thành tích bất ngờ nữa, nên dự báo trong ngày hôm nay đoàn thể thao Việt Nam sẽ mang về hơn 10 chiếc HCV. Đấy là chưa kể ngày mai (16/5), đoàn Việt Nam tiết tục tranh tài ở các môn như vật, judo, võ gậy, đấu kiếm, kick boxing, khiêu vũ thể thao… sẽ tiếp tục mang về thêm một số HCV nữa. Thế nên khả năng cán mốc 120 HCV của đoàn Việt Nam rất cao.
Hiện đua tranh với đoàn Việt Nam chỉ có mỗi Thái Lan và thực tế người Thái đang rất muốn giành vị trí nhất toàn đoàn tại SEA Games 32. Sở dĩ thế, vì ngoài lực lượng tham dự đông nhất đại hội, Thái Lan cũng tập trung mạnh mẽ cho đại hội khi nhập tịch nhiều tuyển thủ và treo thưởng rất lớn cho các môn thi đấu, chẳng hạn như điền kinh. Tuy nhiên, muốn giành được ngôi nhất toàn đoàn tại SEA Games năm nay, Thái Lan phải giành ít nhất 30 HCV nữa trong 2 ngày thi đấu cuối mới có thể vượt được Việt Nam. điều này xem ra hơi khó.
Tuy nhiên, cũng cần phải nói, giành HCV SEA Games, nhưng thực tế các đại hội lớn như Asian Games và Olympic mới đang là cái đích mà đoàn thể thao Việt Nam nhắm đến và rất muốn tranh đoạt thành tích, nhất là ở các môn thi đấu trong hệ thống Olympic. Vì thế, Asian Games vào tháng 9 tới tại Hàng Châu (Trung Quốc) sẽ là thước đo rõ nét nhất cho nền thể thao Việt Nam.
Khi ấy, nếu đứng đầu Đông Nam Á, nhưng chỉ xếp thứ 3 hoặc 4 của khu vực ở đấu trường châu lục, chắc chắn những người yêu mến thể thao nước nhà chẳng thể vui, trong lúc những người làm thể thao Việt Nam hoàn toàn không mong muốn. Tuy nhiên, điều này đã diễn ra rất nhiều lần trong quá khứ, nên mong những người có trách nhiệm của thể thao Việt Nam cần lưu ý và cải thiện vấn đề này trong thời gian sớm nhất.