Từ sau SEA Games 24 -2007, Nguyễn Văn Hùng chia tay thảm đấu để chuyển sang công tác huấn luyện, và SEA Games 27 này là kỳ đại hội đầu tiên Nguyễn Văn Hùng góp mặt ở một vị thế mới: HLV đội tuyển!
Sáng qua (19/12), nhìn Nguyễn Văn Hùng ngồi ở ghế chỉ đạo 2 cậu học trò Phan Trung Đức (hạng 68kg) và Nguyễn Văn Sơn (80kg) thi đấu, tôi cảm thấy rất vui và chợt nhớ lại những ngày tháng xưa. Nói thế, bởi tôi biết Hùng đã lâu, từ những ngày anh mới bước chân vào đội tuyển taekwondo Việt Nam, và đoạt chiếc HCV đầu tiên ở SEA Games 20-1999.
Lần ấy, chàng võ sĩ trẻ xứ Thanh này vui lắm, bởi đó là ngôi vô địch đầu tiên của anh ở đại hội thể thao lớn nhất khu vực. Niềm vui ấy của Hùng cùng các đồng đội truyền cả sang cho tôi, một thành viên của gia đình taekwondo Việt Nam, khi ấy mới bước vào nghề phóng viên thể thao chưa lâu.
Thoáng chốc đã 14 năm trôi qua…
Là “độc cô cầu bại” khi còn khoác áo thi đấu, nhưng ngày ra mắt ở vai trò HLV, hai cậu học trò của thầy Hùng đã chưa thể đáp ứng được kỳ vọng. Trung Đức và Văn Sơn đã thua ngay trận đầu tiên ở các hạng cân của mình.
Học trò thua, nhưng người buồn nhất lại là ông thầy!
Sau 2 trận đấu của các học trò, HLV Nguyễn Văn Hùng đứng bần thần rất lâu ở ngoài thảm đấu với gương mặt buồn. Anh bày tỏ: “Tôi chẳng trách gì các học trò, bởi trong thi đấu, thắng thua là điều rất bình thường. Chỉ tiếc khả năng của các em có thể làm tốt hơn, nhưng lại không được như mong đợi”.
Thường có câu “vạn sự khởi đầu nan”, dù là “độc cô cầu bại” suốt 5 kỳ đại hội liên tiếp khi còn là tuyển thủ, nhưng sẽ chẳng đơn giản khi chuyển sang lĩnh vực huấn luyện. Nguyễn Văn Hùng cũng tâm sự: “Khi làm thầy mới hiểu lòng thầy, anh ạ. Hồi còn là VĐV, đôi lúc mình nghĩ thầy khó khăn và quá nghiêm khắc. Thế nhưng giờ đây, khi chuyển sang công tác huấn luyện mới hiểu được nỗi khổ của HLV và thấy thương thầy của mình hơn…”.
Hôm qua mới là ngày khởi đầu của Nguyễn Văn Hùng ở vai trò mới, hy vọng những ngày tới, nụ cười sẽ rực rỡ trên gương mặt của vị HLV trẻ xứ Thanh này.