Cái sự háo hức lẫn hy vọng càng nhiều hơn khi nhìn vào những thông số kỹ thuật gần đây nhất, thành tích của Ánh Viên đã vượt xa chiếc HCV SEA Games, thậm chí là vượt cả kỷ lục của đại hội. Tuy nhiên, sáng qua khi một số đồng nghiệp gọi điện rủ rê sang Cung thể thao dưới nước Wunna Theikdi xem Ánh Viên và các đồng đội thi đấu vòng loại, tôi đã từ chối. Bởi ngoài việc rất tin tưởng vào việc cô bé người Cần Thơ này sẽ có mặt ở vòng chung kết, thì canoeing sáng qua cũng được xem là một trong những môn có nhiều hy vọng vàng nhất, đặc biệt là đội tuyển canoeing có đến 6 nội dung tranh chung kết.
Thế nhưng, tại khu vực hồ Naglike Dam (Nay Pyi Taw), hy vọng của các phóng viên Việt Nam về chiếc HCV đầu tiên của đội tuyển canoeing đã bất thành. Điều đó khiến mọi người có chút buồn. Tuy nhiên, tất cả đều hy vọng vào một buổi tối dậy sóng ở đường đua xanh và Ánh Viên đã không làm mọi người thất vọng.
Ánh Viên (giữa) đã phá kỷ lục SEA Games ở nội dung 200m ngửa nữ. Ảnh: Đức Cường
Là phóng viên thể thao và có thời gian dài chuyên viết mảng bơi lội, sau khi vui sướng với chiếc HCV của Nguyễn Hữu Việt đoạt được tại SEA Games 23 (2005), tôi lại ước mong được nhìn thấy chiếc HCV của các nữ tuyển thủ Việt Nam ở đường đua xanh, bởi từ kỳ SEAP Games lần 1 đến nay, bơi lội Việt Nam chưa từng có nữ kình ngư nào bước lên bục cao nhất. Cuối cùng thì đêm qua, giấc mơ của tôi và hàng triệu NHM thể thao Việt Nam đã thành hiện thực!
Đúng 18 giờ 26 phút giờ địa phương, quốc kỳ Việt Nam đã được kéo lên đỉnh cao nhất của Cung thể thao dưới nước Wunna Theikdi và người làm được điều ấy chính là Nguyễn Thị Ánh Viên. Chưa kể, cô bé 17 tuổi người Cần Thơ này còn làm được kỳ tích ấy đến 2 lần trong một buổi tối. Sự khắc khoải mong chờ, cuối cùng đã được thỏa mãn và vỡ òa trong những cung bậc cảm xúc rất khó tả. Cám ơn Ánh Viên! Em đã làm rạng danh làng bơi nước nhà!