Chúng ta sẽ quay chậm lại tình huống ghi bàn của Văn Toàn: Xuân Trường có bóng cách cầu môn khoảng 30m và anh cầm bóng nhấn thẳng vào trung lộ. Đến gần sát vòng 16m50, Xuân Trường chuyền bóng sang bên cánh phải và Thanh Bình đã rất thông minh khi làm động tác giả bỏ bóng cho Văn Toàn lao xuống dứt điểm ghi bàn. Bàn thắng đến một cách khá khó khăn với U22 Việt Nam nhưng nó giống như một pha dàn xếp trong các buổi đá tập. Hay nói cách khác, đó là sự “ăn rơ” trong một pha tổ chức tấn công của Trường và các đồng đội.
Thật ra, U22 Việt Nam đã chơi rất có mảng miếng và đường nét trước ĐT Các ngôi sao K.League. Tiếc rằng, khâu dứt điểm cuối cùng của các học trò HLV Hữu Thắng vẫn còn chưa tốt. Dù vậy, khi cỗ máy hoạt động trơn tru nhờ sự ăn ý của các tuyến, các cầu thủ… thì chúng ta có rất nhiều hy vọng sẽ cải thiện được các vấn đề.
Cho đến thời điểm hiện tại và ở kỳ SEA Games tới đây, U22 Việt Nam có nhiều điểm tựa và một trong số đó như đề cập chính là sự kết dính, hiểu ý của các cầu thủ đã chơi bóng bên cạnh nhau một thời gian rất dài. Có thể kể ra đây phong cách “chuyền bóng không cần nhìn” giữa Văn Toàn, Công Phượng, Văn Thanh, Xuân Trường, Tuấn Anh, Hồng Duy, Quang Hải, Tiến Dũng, Duy Mạnh… vốn đã sát cánh 3 năm qua từ VCK U19 châu Á 2014 cho đến bây giờ.
Người ta đã đề cập đến câu chuyện U22 Việt Nam cần những “bài tủ”. Tuy nhiên, dù có là gì đi nữa thì có lẽ nó sẽ phải bắt từ sự hợp cạ của các cầu thủ thay vì phải cố công lắp ghép khi thời gian đã không còn nhiều.