Thái Bình hôm nay không nhắc đến Sơn Tùng-MTP. Thay vào đó, tất cả hướng đến một cái tên đang hiện diện ở sân Rizal Memorial (Manila, Philippines). Đó chính là Đoàn Văn Hậu.
Pha đánh đầu của Văn Hậu đã mang về bàn thắng khai thông thế bế tắc cho U22 Việt Nam ở trận chung kết với U22 Indonesia. Đó không phải là lần duy nhất Văn Hậu có tình huống bật cao đánh đầu như thế. Xuyên suốt 6/7 trận (một trận Văn Hậu không thi đấu), Văn Hậu liên tục có những pha bật nhảy đầy ấn tượng, thậm chí là hơn hẳn so với cách đây 1 năm về trước.
Tất nhiên không phải tự dưng Văn Hậu lại như gắn lò xo vào gầm giày của mình. Đó là sản phẩm của sự khổ luyện trong quãng thời gian hơn 3 tháng ở Heerenveen. Rất nhiều người đơn thuần chỉ nghĩ rằng, nếu như Văn Hậu cứ ngồi dự bị ở đội bóng Hà Lan, anh sẽ chẳng học hỏi được thêm điều gì. Nhưng ngược lại, môi trường tập luyện khắc nghiệt ở châu Âu đã tôi luyện Văn Hậu.
Bàn thứ hai của Hậu, cũng là bàn nâng tỉ số lên 3-0 cho U22 Việt Nam ở chung kết SEA Games 30 với Indonesia, lại thể hiện một khía cạnh khác. Đó là khả năng chớp thời cơ, chọn vị trí tuyệt vời để dứt điểm vào lưới trống từ đường chuyền lợi hại của Hoàng Đức bên cánh phải.
Chứng kiến Văn Hậu hiện tại, ngoài thể hình trở nên dày dạn hơn, đô con hơn thì độ va của Văn Hậu với đối phương cũng đã ấn tượng hơn nhiều. Cũng chính việc rèn luyện trong môi trường đề cao thể lực, khả năng tranh chấp, sức chiến đấu như ở châu Âu mà Văn Hậu khiến không ít các cầu thủ đội bạn phải “bay” cả mét khi va chạm với anh.
Hơn thế nữa như đã nói ở trên, khả năng bật cao của Văn Hậu cũng đã lên một tầm khác. Không phải ngẫu nhiên mà HLV Park Hang Seo kéo Văn Hậu vào đá trung vệ. Bởi sự xuất hiện của anh giúp cho U22 Việt Nam an toàn hơn ở những tình huống chống bóng bổng cũng như nguy hiểm hơn trong các pha tấn công từ hai biên.
Và hôm nay, sau rất nhiều lần bật cao đánh đầu, Văn Hậu đã ghi bàn thắng cho U22 Việt Nam, không chỉ một mà những hai bàn. Đó cũng là những bàn thắng đầu tiên sau gần 1.000 ngày chinh chiến ở SEA Games của Văn Hậu.
Heerenveen đã tôi Văn Hậu thế đấy. Không thành công đúng là cũng thành nhân.