Chỉ hơn một phút bóng lăn, đủ thời gian cho quãng nghỉ “cooling break”, Leao đã có pha bứt tốc mạnh mẽ bên cánh trái. Anh bị chặn lại, nhưng Theo Hernandez lao lên pressing, cướp bóng và trả lại cho Leao. Ngôi sao Bồ Đào Nha dùng gót chân trả bóng để Theo như lướt trên đường biên, dứt điểm vào góc gần. Thủ môn Jesse Joronen của Venezia gần như bất động khi để bóng lọt qua hai chân đi thẳng vào lưới. Milan không thể có khởi đầu nào tốt hơn để gạt bỏ đi những u ám sau chặng khởi động tồi tệ: chỉ giành 2 điểm sau 3 trận, nội bộ lục đục, đội hình mất cân bằng và thiếu bản sắc. Các cầu thủ đã phải đối mặt với các biểu ngữ đầy giận dữ từ các CĐV: “Đủ rồi, đây là cơ hội cuối cùng”...
Dù chiến thắng đậm 4-0 trước Venezia không giải quyết mọi vấn đề ngay lập tức, nhưng niềm vui của kết quả, sự tiến bộ trong lối chơi và những tràng pháo tay cổ vũ tại San Siro đã là liều doping cho đội bóng, trước khi bước vào 2 thử thách lớn: trận ra quân tại Champions League gặp Liverpool vào rạng sáng thứ Tư (18/9) và derby với Inter vào rạng sáng thứ Hai tới (23/9).
Tất nhiên, Milan không nên đặt quá nhiều hy vọng vào một trận đấu thực tế chưa bao giờ bắt đầu, vì sự yếu kém của Venezia đã bộc lộ sau 29 phút khi để thủng lưới tới 4 lần. Những lo ngại về việc Venezia không chuẩn bị đầy đủ cho Serie A, đặc biệt là ở hàng phòng ngự, đã rõ như ban ngày khi họ vấp phải một đối thủ mạnh. Trước sức ép của Milan, hàng thủ mong manh của Venezia sụp đổ như ngôi nhà bằng rơm. Hàng tiền vệ không thể bảo vệ được hàng thủ và cũng không kiểm soát được bóng. Thêm vào đó, Joronen đã mắc lỗi ở cả 3 bàn thua đầu. Một buổi tối thảm họa không khác gì Karius ở trận chung kết Champions League tại Kiev (Liverpool thua Real 1-3).
Fofana đánh đầu và 2 quả penalty thành công của Pulisic và một tân binh khác là Abraham đã mang về cho Milan chiến thắng đầu tiên ở một trận đấu chính thức của mùa giải mới. Leao, bị thay ra sau 1 giờ đồng hồ thi đấu khi đang tìm kiếm bàn thắng, tỏ vẻ không hài lòng nhưng đã được đồng đội an ủi. Cái ôm với Fonseca đã làm dịu mọi chuyện. Có vẻ như mọi thứ đã trở lại bình thường. Milan không thể thiếu sự kết hợp ở cánh trái của bộ đôi bị báo giới xem là nổi loạn này: Theo – Leao.
Ở hàng thủ, sự xuất hiện của Gabbia mang lại sự tập trung và chắc chắn. Nhưng thử thách với Liverpool, dù vừa thất bại trước Nottingham Forest, sẽ là một câu chuyện khác. Cánh phải với Emerson Royal vẫn gặp khó khăn trong việc đối phó với Zampano và Busio. Tân binh Brazil hoặc đội trưởng Calabria (nếu kịp trở lại sau chấn thương) cần chuẩn bị đối mặt với Salah và Luis Diaz.
Nhưng với những lo lắng trước trận, Milan có thể tạm hài lòng. Ít ra với 3 điểm đầu tiên này, Milan tiến đến 2 đỉnh núi Himalaya trước mặt với sự lạc quan và tự tin hơn.
Sau 66 năm, Milan mới được nếm “fast food” siêu tốc
Đội bóng áo sọc đỏ đen chưa từng ghi 4 bàn trong 30 phút đầu tiên ở Serie A từ năm 1958, và cũng chưa từng thắng trận nào mà không thủng lưới bàn nào kể từ ngày 6/4. Nỗi ám ảnh về sự hớ hênh của hàng thủ kéo dài tới 5 tháng.