Một ngày cuối tháng Ba năm 1993, Francesco Totti xuất hiện trên bầu trời bóng đá thế giới trong màu áo Tía Đỏ của AS Roma. Khi đó, anh là một Romanista trẻ, rồi trở thành Hoàng tử của thành Rome và rồi là Hoàng đế của thành Rome. Và cũng vào một ngày cuối tháng Ba năm 2014, AS Roma tuyên bố áo số 10 vĩnh viễn là của vị Hoàng đế đó.
Vào một ngày cuối tháng Ba năm 2020, khi bóng đá ở Italia và toàn thế giới chết lặng vì đại dịch Covid-19, chúng ta cần lắm được nghe câu chuyện kể về vị Hoàng đế đó đã tìm cách quay trở lại giấc mơ bóng đá của mình như thế nào, dù đã 43 tuổi, dù đã chính thức treo giày được gần 3 năm. Đó là một khúc trường ca Francesco Totti vĩnh cửu bất diệt.
Có một quán rượu Ailen ở AXA, một khu phố giáp phía tây nam của thành Rome, tên là O’Connell. Bên trong, nổi bật là một quầy bar đóng bằng gỗ, ngả màu thời gian cũ kỹ. Thức uống hợp nhất ở khung cảnh này là thứ bia pha lẫn giữa bia đen và bia thủ công tự nấu, chứ không chỉ bia Guinness.
Tại sao chúng ta lại nói đến quán rượu này và thức uống đặc trưng ở đây? Đâu có liên quan gì đến bóng đá. Có đấy, ở một góc riêng tư, quanh các cốc bia sủi bọt mát lạnh cực thích hợp vào thời tiết Xuân - Hè này, những thành viên của một đội bóng 8 người có tên O’Connell đang tụ họp.
Tối đó, họ gặp gỡ để bàn chiến thuật cho trận đấu với đội Tiber Group của một garage ô tô nằm ở quận Testaccio, nơi có sân bóng đầu tiên của AS Roma và cửa hàng thịt mà gia đình của HLV Claudio Ranieri từng điều hành. Đây là trận đấu giữa đội xếp thứ 11 và đội xếp thứ 14 trên BXH Lega Serie A Calcio, giải ngoại hạng bóng đá 8 người ở thành Rome.
Vòng trước, đội bóng O’Connell đã thắng đội La Fraschetta del Pesce Express, một nhà hàng chuyên các món cá, với tỉ số 5-3 và điều này đã nâng cao thanh thế cho họ. Điều này rất cần bởi nhuệ khí của họ đã tụt quá mắt cá chân sau thảm bại 0-7 trước đối thủ mạnh Lazio ở tuần trước đó.
Từ giờ đến hết giải, các đội chỉ còn 8 trận để tranh chức vô địch và họ buộc phải thi đấu với tinh thần cao nhất, ngoại trừ đội bóng có tên là George Best, vốn đã chìm sâu ở vị trí bét bảng. Thật đáng tiếc bởi đây là đội bóng duy nhất có nhóm CĐV ultra khoảng 20-25 người.
Thời điểm đó, mọi ánh mắt sẽ đổ dồn về đội San Paolo, nhà vô địch đã đoạt "cú ăn ba" ở mùa trước. Họ sẽ đọ sức với đội đầu bảng Gamondi Roma. Tiền đạo Matteo Monteforte của San Paolo xứng đáng là một huyền thoại tại đô thị cốt lõi của nền văn hóa - thể thao La Mã này bởi anh đã ghi 33 bàn sau 17 trận.
Tuy nhiên, từ tháng 9/2019, vị thế thống trị của anh tại Lega Serie A Calcio đã bị đe doạ bởi một ngôi sao mới, người không phải chỉ là vua của các sân phủi mà là Hoàng Đế của cả thành Rome. Đó là Francesco Totti.
Chúng ta sẽ nhìn thấy Francesco Totti ngồi trên băng ghế ở sát cửa phòng thay đồ. Sau 843 trận anh đang chuẩn bị chơi một trận khác. Chỉ còn chưa đầy một giờ nữa, bóng sẽ lăn, nhưng hiện tại, người đàn ông 42 tuổi có vẻ đang lạc lối trong những ký ức.
Sau khi treo giày, sự lạc lối này là thứ mà các cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp hay gặp nhất. Những tiếng cười, những lời tán dóc, những đồng đội ồn ào và tiếng đinh giày miết trên sàn gạch. Trong khi đó, Fabrizio Avallone, nhà phân tích trận đấu của đội, len lỏi gặp hết người này đến người khác, không phải để chỉ dẫn chiến thuật, mà phát đồ ăn.
Totti tay cầm một một cái bánh tart phủ phô mai ngọt ngào, đủ để cung cấp năng lượng trước trận đấu. Anh vừa cắn bánh vừa trò chuyện. Totti đang mặt bộ áo đấu màu đen và xỏ một đôi tông Brazil. Bên cạnh chân sút ghi bàn nhiều thứ hai lịch sử Serie A này là một đôi giày đá bóng Nike Tiempo đang chờ được xỏ.
Khung cảnh có vẻ giống như Totti chưa hề giải nghệ cách như cách đây gần 3 năm, nhất là sau khi anh thay quần áo và xỏ giày. Trên lưng anh là số 10, con số thần thánh đã được CLB Roma tuyên bố treo vĩnh viễn. Chúng ta tự hỏi, liệu đây có phải là sân Olimpico, nơi Totti là Il Capitano vĩnh viễn hay không?
Không, đây là thành phố hải cảng Ostia Antica cổ xưa, nơi dòng sông Tiber chảy ra biển Tyrrhenian. Khách du lịch thường bắt tàu ở đây để xem di tích khảo cổ của thị trấn cảng cổ. Đối với CĐV của Roma, vùng duyên hải này là quê hương của một huyền thoại khác của CLB, thuộc lứa đàn em của Totti là Daniele De Rossi.
Nơi Totti chuẩn bị bước ra rất gần Via Luigi Pernier, con đường dẫn đến CLB thể thao Totti. Bạn sẽ tìm thấy nó đằng sau một cửa hàng thuốc lá và nhà kho chứa lốp xe. Ánh sáng lờ mờ, mùi gỗ trong không khí và tiếng chó sủa sau những bức tường của biệt thự dọc theo đường phố.
Càng đến gần, chúng ta càng nghe thấy tiếng cầu thủ hò hét, tiếng giày đinh chạm bóng, tiếng thét của những đứa trẻ đang thi đấu dưới ánh đèn pha sáng như ban ngày tại học viện dạy bóng đá này. Đây là một học viện bóng đá hạng nhất, được cấp phép bởi Liên đoàn bóng đá Ý, bao gồm 3 sân bóng 5 người, 2 sân bóng 8 người và 1 sân 11 người.
Anh trai của Totti đang điều hành học viện này, nơi lúc nào cũng đặc kín những ông bố, bà mẹ, ông nội, bà ngoại đang chăm chú theo dõi đám con cháu mình đá bóng. Một vài đứa trẻ đang bước về phía đỗ xe ô tô, bóng cầm trên tay. Sau khi đám trẻ về nhà để ăn tối và làm bài tập, nhân viên của học viện mới bắt đầu đo kẻ lại trên sân bóng 11 người.
Những vạch vôi mới được vẽ, khung thành được di chuyển đến vị trí, những biển quảng cáo được đặt ngay ngắn đối diện với khán đài có mái che với khoảng 330 người đang ngồi ở đó. Chuẩn bị đến giờ trận đấu diễn ra.
Fabrizio Loffreda vẫn còn nhớ ngày ông nhận được cuộc điện thoại. Ông là chủ tịch của giải đấu bóng đá 8 người. Đầu dây bên kia là Carlo Cancellieri, một nhà môi giới chứng khoán thuộc tầng lớp thượng lưu của xã hội La Mã đầy kiêu ngạo.
"Ngài chủ tịch, tôi muốn đăng ký một đội ở Serie A". Lập tức, Loffreda tuôn ra một tràng diễn văn quen thuộc, như từng với những người khác: "Ồ, nếu ngài muốn đăng ký một đội, thì hãy bắt đầu từ Serie B, nếu đội của ngài thi đấu tốt thì sau một vài năm sẽ thăng lên hạng A2 rồi Serie A".
Nhưng Cancellieri chẳng bỏ vào tai những lời nói của Loffreda. Ông ta không hứng thú với việc bắt đầu từ giải đấu hạng thấp ở giải phủi. "Này, chúng tôi muốn đăng ký được chơi ở Serie A ngay, bởi có một tên tuổi lớn trong đội của tôi". Nhưng Loffreda vẫn tỏ ra cứng rắn: "Hay đấy, nhưng điều đó không thay đổi gì được đâu".
Nhưng Cancellieri cứ nài nỉ và khiến Loffreda phải nhún nhường chút: "Nào, tên tuổi lớn đó là ai?". Cancellieri khoái trá tuôn ra từng tiếng: "Francesco Totti", còn Loffreda lắc đầu: "Không thể nào. Tuyệt đối không thể nào". Đến tháng 9/2019, đội bóng CLB thể thao Totti bắt đầu thi đấu ở Serie A bằng trận thắng chào giải 4- 2 trước đối thủ Atletico Winspeare.
"Tôi thực sự nghi ngờ về việc Totti sẽ thi đấu", Loffreda thừa nhận sau đó, "Khi Cancellieri giới thiệu tôi với Totti, anh ấy đã rất cởi mở và nói luôn: Nào nào, nếu các anh đảm bảo các trận đấu diễn ra an toàn và không ồn ã, tôi sẽ tham dự các trận đấu. Khi đó, tôi vẫn cho rằng Totti chỉ thi đấu làm màu khoảng 2-3 trận mỗi mùa, nhưng hoá ra, anh ấy thi đấu hàng tuần".
Quả thật vậy, từ khi đá giải Serie A phủi này, Totti chỉ bỏ lỡ 1-2 trận, khi thì bởi anh phải đi bốc thăm phân bảng EURO 2020, sự kiện đáng lẽ sẽ khai mạc tại Rome vào tháng 6 tới những đã bị dời sang Hè 2021 vì đại dịch Covid-19. Lần khác thì do anh bay sang Đức đá một trận giao hữu trên sân 6.
Sự xuất hiện của một huyền thoại bóng đá tại một giải bóng đá phủi được tổ chức chuyên nghiệp như giải Serie A xịn, đã lập tức nâng tầm giải đấu. Ví dụ như khi Totti xuất hiện tại một trận đấu ở Centocelle, một trong những nơi dữ dằn nhất ở Rome, đã có tới 3.000 CĐV đến theo dõi.
Rõ ràng, kể từ khi Totti xuất hiện, toàn bộ sự việc đã bùng nổ. Trước đây, khi các trận đấu được phát trực tuyến, chỉ có khoảng 1.000 - 2.000 xem, nhưng bây giờ, thử tưởng tượng xem, tỉ lệ khán giả ở hầu hết các trận là 100.000 người, tối thiểu cũng phải 40.000 người.
Sức hấp dẫn của Totti đã thu hút các đài truyền hình ở Rome, đồng thời là các nguồn tiền cho giải đấu. Không thể phủ nhận sự thật là, nhờ có Totti mà giải đấu này trở nên rủng rỉnh hơn rất nhiều, ai cũng được hưởng lợi về nhiều phương diện, chứ không chỉ ở mảng tài chính.
Và Totti vẫn cứ là Vua của giải đấu. Khi anh thực hiện một cú đá phạt cực kỳ ngoạn mục vào lưới đội Gamondi Roma hồi tháng 1/2020, video về cú đá đó trở thành một hiện tượng trên mạng xã hội. Nó cho thấy đẳng cấp của Totti vẫn cứ là "vĩnh cửu" như thành Rome vậy.
Nhưng yêu cầu của khán giả là vô giới hạn. Giờ đây, họ muốn được xem cả những đồng đội cũ của Totti thi đấu tại giải phủi này. Mirko Vucinic, cựu cầu thủ của Juventus đoạt Scudetto dưới thời HLV Antonio Conte, đã sát cánh cùng Totti trong trận gặp Winspeare vào tháng 9/2019. Còn Alberto Aquilani, cựu cầu thủ của Liverpool, Milan và Juventus đã có cú đúp trong chiến thắng 5-4 trước đội George Best.
Và ông bầu Cancellieri xuất hiện. Ông ta đi chào các cầu thủ trong phòng thay đồ rồi quay sang vấn an Totti. Họ đã là bạn trong nhiều năm. Ông ta cũng là đối tác của Totti trong việc kinh doanh học viện thể thao/bóng đá Totti này, và đang xúc tiến tiếp quản thêm 3 sân bóng chuyền, tennis ở gần đó vào tổ hợp này.
Cơ sở thể thao của Totti đang là nơi tụ tập của những nhân vật nổi tiếng của làng túc cầu Ý, tất nhiên là đã giải nghệ. Khi trận đấu của đội bóng của Totti sắp diễn ra, chúng ta vẫn có thể thấy HLV Roberto Mancini đang miệt mài ép cân bằng cách chơi tennis đến ướt sũng mồ hôi.
Ý định kinh doanh của Totti nảy sinh từ sau khi anh từ bỏ vai trò giám đốc của mình tại AS Roma vào mùa Hè 2019, sau đó triệu tập một cuộc họp báo không chính thức để bộc bạch mọi sự bất bình của mình với đường lối lãnh đạo hiện nay của CLB mà anh đã cống hiến cả tuổi xuân.
Kể từ ngày đó, Totti đã lên kế hoạch nghiêm túc cho những gì anh định làm trong tương lai. Một serie truyền hình về cuộc đời của anh đang được thực hiện, nhưng anh đang bận rộn với ý định trở thành một nhà đại diện cho các cầu thủ. Tên họ của Totti đã xuất hiện trong sổ đăng ký những nhà môi giới của LĐBĐ Anh quốc.
Anh đã đến London vào giữa tháng 11/2019 để khám phá sự hợp tác với các tay môi giới cầu thủ có uy tín và Totti đã liên tục được liên kết với tài năng Sebastiano Esposito của Inter và và cầu thủ chạy cánh Federico Chiesa của Fiorentina. Đây là 2 trong số những tài năng lớn nhất của bóng đá Ý và họ có thể trở thành thân chủ tiềm năng của Totti.
Song, mối bận tâm bây giờ của Totti là đối thủ Frosinone. Khi Totti xuất hiện trở lại từ phòng thay đồ với áo số 10, đầu gối và gân kheo phải được quấn băng Kinesio cẩn thận. Anh đã sẵn sàng thi đấu. Còn ông bạn Cancellieri trông khá đỏm dáng với bộ đồ lớn 3 mảnh.
Cancellieri là đại diện tiêu biểu cho trường phái thời trang "Hời Hợt" - Sprezzatura trong tiếng Ý. Quần áo của ông ta trông có vẻ được phối đầy bất cẩn nhưng thực sự lại toát nên thần thái của một người thuộc tầng lớp thượng lưu. "Đẳng cấp! Chói loà". Đó là những lời khen không nén nổi của những người xung quanh.
Nhưng Cancellieri phớt lờ mọi sự ngưỡng mộ và bắt đầu cuộc nói chuyện với nhóm cầu thủ trước trận đấu. Giấy phép huấn luyện của ông ta đã được gia hạn mới đây, và bây giờ, Cancellieri nói về đối thủ mà đội của mình chuẩn bị đối mặt. "Nghe này, Frosinone là đối khủng đấy. Họ di chuyển rất nhanh, những cầu thủ Frosinone có thể chạy 200 dặm một giờ. Thế nên, anh em đừng coi thường họ. Hôm nay đội ta có cả Floro Flores, tuy không khoẻ lắm, nhưng anh ấy có thể sẽ vào thay người".
Nhân vật mà Cancellieri vừa nhắc tới là Antonio Floro Flores, tiền đạo mới giải nghệ từng khoác áo Napoli, Genova và Udinese với 257 trận ở Serie A và 43 bàn thắng. Flores là cựu cầu thủ chuyên nghiệp đầu tiên mà không phải là đồng đội cũ của Totti tại Roma, tham gia giải phủi này.
"Này Lupi", Cancellieri ngoảnh mặt về phía tiền đạo Marco Lupi và nói, "Cậu sẽ đá chính từ đầu. Hãy chơi như trận giã bọn Eccellenza nhé. Tôi muốn tối nay thấy cậu tái hiện điều đó. Hãy khoe tài với Flores, mấy khi có dịp tốt. Còn mấy hậu vệ, chớ có nhao lên nhé. Hãy giữ vững vị trí và lắng nghe chỉ đạo của thủ môn".
Ở hàng tiền vệ, Lorenzo Silvagni được chỉ đạo chơi như thường lệ. "Bẻ gãy các đợt lên bóng của họ, cướp được bóng thì chuyền ngay cho Totti để Totti tự điều phối". Cancellieri còn có một quân bài sáng giá trên băng ghế dự bị là Fabrizio Romondini.
Nhà của Romondini cách nhà của Totti vài toà chung cư. Anh đã từng vài lần đá cho Roma vào đầu những năm 1990, rồi sau đó chơi dưới sự huấn luyện của bố Marco Materazzi tại CLB Olympiakos Volos ở Hy Lạp. Cancellieri tiếp tục lên lớp: "Nào, chúng ta phải giành chiến thắng. Đấy là mục tiêu số 1 của chúng ta. Ra sân và đánh bại họ nào".
Frosinone đang đứng thứ bảy trên BXH, kém đội bóng của Totti 12 điểm. Tuy khoảng cách điểm lớn thế nhưng thật ra đội bóng của Totti cũng chỉ xếp thứ Năm mà thôi.
Ở giải đấu phủi này, các trận đấu thường được diễn ra vào tối thứ Hai, bởi đó là thời điểm các VĐV bán chuyên nghiệp được nghỉ ngơi và có thể tham gia. Theo lời chủ tịch Loffreda có tới 99% cầu thủ ở giải đấu này đang khoác áo các đội bóng hạng thấp tại Ý, thấp nhất là giải hạng Năm.
Trên sân bóng bỗng rộ lên âm thanh của pháo hoa điện, khi hai đội bước ra sân và khiến tất cả khán giả phải chú ý. Totti sải bước, nổi bật với chiếc áo gió màu trắng trong khi các đồng đội mặc bộ áo đấu mày đen. Trong khi đó, HLV thể lực Giuseppe Grilli cho các cầu thủ khởi động, còn Totti tập sút mấy quả lấy khí thế.
Anh chính là "background" cho mấy đôi tình nhân chụp ảnh tự sướng bằng Iphone. Một ông già lạc hậu cảm thấy bực mình vì trò tự sướng của đám trẻ. Ờ, đã qua rồi cái thời mọi người chụp hình bằng đáy võng mạc và lưu hình ảnh vào trí nhớ của mình. Bây giờ, họ còn phải chụp ảnh để "cúng Facebook, cúng Twitter hay cúng Instagram".
"Tối nay, các bạn sẽ thấy bóng đá La Mã thực sự", Alessio Avallone cam kết với đám bạn. Alessio là anh trai của Fabrizio. Anh từng là thủ môn của đội O’Connell cho đến khi bị dính chấn thương vai. Nếu bạn là một Romanista, chắc chắn sẽ biết anh chàng này.
Đây là CĐV đã bị TV chộp cảnh khóc như cha chết khi thấy Totti, trong mùa giải cuối cùng trước khi treo giày vĩnh viễn dưới thời HLV Luciano Spalletti, ghi bàn vào lưới Torino, và biến kết quả Roma đang thua 1-2 thành thắng ngược Torino 3- 2 nhờ 2 bàn thắng ở phút 86 và những giây bù giờ. Và kể từ khi Totti xuất hiện ở giải sân 8 thì anh cũng là một tín đồ nhiệt thành của giải đấu này.
15 phút của trận đấu đã trôi qua, cuối cùng điều mọi người chờ đợi cũng đã tới. Floro Flores có bóng bên cánh trái, liền ban bật 1-2 liên tục với Totti. Rồi bằng một đường chuyền "giết chết" toàn bộ hàng thủ đối phương, Flores đưa bóng tới chân Lupi và anh này sút tung lưới của Frosinone.
"Quá đẹp mắt, quá hoàn hảo! Dậy cho chúng nó thế nào là bóng đá", Cancellieri hét lên đầy phấn khích.
Sự hưng phấn thoáng qua khi Frosinone đáp trả. Alessandro Di Mario đánh đầu khéo léo gỡ hoà trước khi vuốt vô lê nâng tỉ số lên 2-1. Đội bóng của Totti đang trong một cuộc chiến thực sự. Trong một tình huống không chiến, Totti đã khiến thủ quân Mirko Iannuccillo của Frosinone bị rách miệng và máu tứa ra.
Cả băng ghế dự bị của Frosinone sôi lên vì phẫn nộ nhưng không có cuộc cãi lộn nào xảy ra như một số tờ nhật báo thể thao Ý đưa tin trong ngày hôm sau. Tất nhiên cũng có vài cái đầu nóng, vài tiếng chửi thề tạo thêm chất máu lửa cho trận đấu.
"Đã bảo mà. Đấy mới là bóng đá Roma đích thực", Alessio gào tướng lên một cách tự đắc. Trong khi đó, Totti đang phân trần với trọng tài về tình huống va chạm. Một lời xin lỗi được đưa ra. "Thôi bỏ qua và đá bóng đi các bố", trọng tài lên tiếng phân xử.
Ngày hôm sau, cộng đồng mạng Ý đăng tải đoạn ghi âm cho thấy Iannuccillo phàn nàn về việc bị Totti đánh vỡ mũi. Lập tức anh này đăng đàn: "Tin vịt đấy, đoạn ghi âm là giả. Tôi chỉ đăng lên mạng ảnh cái môi bị rách thôi, mà cũng chẳng có gì nặng nề đến nỗi phải làm quá lên thế".
Sự thực, Mirko Iannuccillo là fan cuồng của Roma và Totti. Chính thủ quân của đội Frosinone đã thừa nhận như thế và nhanh chóng bỏ qua sự việc. Trận đấu tiếp tục và một cầu đồng đội của Totti đã ghi bàn thắng gỡ hoà 2-2. Đó là cú đặt lòng của Silvagni.
Tuy không ghi bàn ở trận này nhưng Totti vẫn hiệu suất ghi bàn đáng nể với 16 bàn trong 16 trận. Xem anh thi đấu, không ai nghĩ anh già hơn Cristiano Ronaldo, Zlatan Ibrahimovic và Franck Ribery. Anh vẫn còn nhiều thứ để cống hiến cho bóng đá kể từ khi ra mắt thế giới bóng đá vào ngày 28/3/1993.
Chúng ta hẳn còn nhớ trận đấu cuối cùng của Totti cho AS Roma, khi anh phát biểu một lời chia tay đầy ấn tượng, khi anh biết một ghế giám đốc tại CLB trọn đời này đang đợi anh song không có gì có thể sánh được với cuộc đời mà anh đã hiến dâng trên sân cỏ.
"Hãy cho phép tôi sợ hãi. Cái cỗ máy thời chết tiệt này. Ngày hôm nay, cỗ máy đó đã đến vỗ vai tôi và nói: Ai rồi cũng phải lớn lên. Từ ngày mai cậu là người lớn. Hãy cởi quần đùi và đi giày cao cổ vì từ hôm nay cậu đã trở thành đàn ông. Cậu không còn thể nếm mùi cỏ ngọt, không còn được hưởng ánh nắng ấm trên sân bóng nữa. Adrenaline sẽ xâm chiếm cơ thể cậu, rút cạn niềm vui ăn mừng bàn thắng.
Vài tháng qua, tôi cứ tự hỏi mình tại sao tôi bị đánh thức khỏi mộng đẹp này. Hãy tưởng tượng bạn đang ở mơ ở miền cổ tích thì bàn tay lạnh toát của bố bạn nhấc bạn khỏi giường để đi học. Bạn muốn tiếp tục giấc mơ ấy, bạn cố gắng quay trở lại giấc mơ nhưng bạn không bao giờ có thể. Lần này, nó không phải là một giấc mơ, mà là thực tế. Và tôi không còn có thể quay trở lại".
Nhưng không gì là không thể bởi bằng cách nào đó, Totti đã tìm được con đường quay về giấc mơ của mình, tuy nó không còn nguyên vẹn, đẹp đẽ như sân cỏ của Olimpico. Anh vẫn là con người của bóng đá, của sân bóng 8 đấu 8, của những chàng lãng tử già đã giã từ bóng đá chuyên nghiệp.
Để tiếp tục mơ, như 27 năm trước, vào một ngày cuối tháng Ba!