Sau khi lắc đầu với lời đề nghị 100 triệu euro từ Chelsea, Inter không thể làm ngơ với lời đề nghị thứ 2, được cho là từ 120 - 130 triệu euro từ đối tác. Đồng loạt các tờ báo lớn của Italia đều khẳng định Chủ tịch Steven Zhang đã đồng ý bán chân sút người Bỉ cho Chelsea, bất chấp sự phản đối của GĐĐH Giuseppe Marotta, HLV Simone Inzaghi, cùng giới CĐV.
Steven Zhang đã chấp nhận chơi một canh bạc khi bán chân sút quan trọng nhất đội, một biểu tượng của Inter trong 2 mùa giải gần nhất. Lukaku là hiện thân của tham vọng khi đến Inter với phí chuyển nhượng 75 triệu euro vào năm 2019. Lukaku là biểu tượng của sự hồi sinh, khi giúp Inter giành Scudetto đầu tiên kể từ năm 2010. Anh là chiếc phao cứu vớt hy vọng, khi Antonio Conte ra đi, kéo theo việc Achraf Hakimi bị bán để cắt lỗ. Lukaku ở lại thì mọi quyết định thanh lọc đội hình đều thông cảm được, nhưng anh ra đi thì nguy cơ triều đại Suning sụp đổ là hiện hữu, như những quân cờ domino vậy.
Bán Lukaku là cái tát rất đau mà nhà Suning dành cho các CĐV của mình, bởi lẽ họ để lộ chân tướng quá rõ. Juventus có thể bán Zinedine Zidane và Filippo Inzaghi trong cùng một mùa hè, nhưng sau đó chiêu mộ Gianluigi Buffon, Pavel Nedved, Lilian Thuram và Marcelo Salas. Inter hành động như thể Milan khi bán Ricardo Kaka cho Real Madrid năm 2009, hoặc bán cùng lúc Thiago Silva và Zlatan Ibrahimovic cho PSG năm 2012. Kết cục của Milan là một mối lo ngại cho Inter, vì họ không bán để tái đầu tư như Juve mà bán để cắt lỗ. Họ thỏa mãn với Scudetto mùa trước và chấp nhận mất đi biểu tượng chiến thắng một cách dễ dàng.
Nên nhớ, Inter không nhất thiết phải bán Lukaku. Họ không nợ chồng chất đến nỗi phải làm vậy. Inter có thể kiếm một khoản kha khá nếu thanh lý Radja Nainggolan, các cầu thủ ngoài 30 tuổi nhưng nhận lương cao như Arturo Vidal (6,5 triệu euro/năm), Alexis Sanchez (7), hay Ivan Perisic (5). Tuy nhiên, có thể chủ tịch Zhang không lạc quan trước tiềm năng kiếm tiền từ đội bóng thời dịch bệnh, và chẳng thể làm ngơ trước khoản phí đắt nhất lịch sử cho một cầu thủ Serie A. Về mặt kinh doanh, ông lãi lớn, khi Lukaku không chỉ mang về Scudetto, mà còn để lại khoản lãi ròng hàng chục triệu, chỉ sau 2 năm đầu tư.
Ông Zhang hẳn cũng chẳng quan tâm người thay thế Lukaku có đáp ứng được yếu tố chuyên môn hay không, vì riêng việc bán chân sút này bất chấp sự phản đối của HLV Inzaghi đã là câu trả lời. Dusan Vlahovic mới 21 tuổi, hoàn toàn có thể thất bại. Duvan Zapata đã 30 tuổi, quá già và hay dính chấn thương. Moise Kean lại càng không đủ trình độ đứng cạnh Lukaku, chỉ riêng việc thất bại ở CLB tầm cỡ Everton, nơi Lukaku từng làm mưa làm gió, đã là chênh lệch rõ ràng.
Do vậy, tiền đạo tiếp theo của Inter có thể là người đáp ứng các tiêu chí: có chút danh tiếng, giá không quá đắt, và đủ để Zhang vỗ về đám CĐV của mình. Nếu 60 triệu euro cho Vlahovic là quá đắt và 40 triệu cho Zapata là mạo hiểm, thì chiêu mộ Kean có thể là đáp án, vì anh sẽ đến cùng hợp đồng Denzel Dumfries từ PSV mà tay cò Mino Raiola đang đạo diễn.
Nhìn chung, dù có làm gì đi chăng nữa, bán Lukaku là Steven Zhang đã tự tay đập tan hình tượng trẻ trung, đột phá của mình trong lòng các CĐV.
Inter nhận về 91 triệu euro từ Lukaku
Nếu bán Lukaku cho Chelsea với giá 130 triệu euro, Inter cũng chỉ nhận về 91 triệu, bởi lẽ họ phải trả một số khoản khác. Đó là 13 triệu euro trả cho Man United vì hợp đồng giữa Lukaku với Inter có điều khoản trả hoa hồng cho M.U nếu bán Lukaku trong tương lai. Ngoài ra, họ cũng phải trả Man United 26 triệu euro nữa vì vẫn còn nợ đội bóng Anh từ thương vụ năm 2019.
64. Sau 2 mùa giải ở Inter, Lukaku ra sân 95 trận trên mọi đấu trường và ghi 64 bàn. Với 24 bàn ở Serie A mùa trước, anh là người ghi nhiều bàn nhất trong một mùa bóng cho Inter, chỉ kém Ronaldo béo mùa 1997/98 (25 bàn).