Thực ra Carlo Ancelotti, HLV của Real Madrid, và Gian Piero Gasperini, HLV của Atalanta, biết nhau đã quá lâu, lâu đến nỗi họ cũng thể nhớ cụ thể mọi chuyện bắt đầu như thế nào. Chỉ biết rằng "khoảng 30 năm trước", khi Ancelotti đang là HLV đội một của Juventus, thì Gasperini là HLV của đội trẻ. "Chúng tôi biết nhau đã lâu," HLV Ancelotti nói trong cuộc họp báo trước trận Siêu cúp đêm nay, "và có mối quan hệ rất tốt."
30 năm đã trôi qua sau những ngày trắng và đen ấy, Ancelotti bây giờ đã là HLV giàu thành tích nhất trong lịch sử Champions League, với 5 lần đăng quang (chưa kể thêm 2 lần trong tư cách cầu thủ). Vị HLV 65 tuổi đã có một sự nghiệp lẫy lừng. Ở bên kia chiến tuyến, Gasperini, người già hơn Carlo 5 tháng, vừa giúp Atalanta giành được danh hiệu châu Âu đầu tiên trong lịch sử. Bản thành tích của ông khiêm tốn hơn Ancelotti rất nhiều, nhưng ở Atalanta, ông thực sự đã và đang tạo ra những điều kỳ diệu.
Điều tương tự cũng xảy ra khi cả hai còn chơi bóng. Trong khi Ancelotti là cầu thủ tốp đầu và luôn chơi bóng cho những CLB tên tuổi, từ Parma, Roma tới Milan, thì Gasperini dù được đào tạo ở Juventus song cả sự nghiệp chỉ chơi cho những đội làng nhàng. Ở lần duy nhất hai người đối đầu trên sân, Milan của Ancelotti đã đè bẹp Pescara của Gasperini với tỉ số 6-1. Gasperini trận ấy có tên trong danh sách ghi bàn, nhưng là bàn... phản lưới cho Milan.
Cán cân bớt chênh lệch hơn khi cả hai trở thành HLV. Tính tới trước trận tranh Siêu cúp, Ancelotti và Gasperini đã đối đầu nhau tổng cộng 7 lần, tất cả đều ở Italia. Ancelotti giành chiến thắng trong 3 trận, Gasperini 2, còn lại 2 trận kết thúc với tỉ số hòa. Đó là một sự ghi nhận lớn với Gasperini, bởi cũng như thời còn là cầu thủ, trừ giai đoạn ngắn ngủi với Inter Milan, ông chủ yếu chỉ cầm quân ở những đội bóng hạn chế về tiềm lực, không như Ancelotti, người chủ yếu cầm các đội lớn.
Dù là theo những cách khác nhau, cả Ancelotti lẫn Gasperini đều là những HLV thành công nhờ giỏi xoay xở. Ancelotti nổi tiếng là "chiều" sếp, không mấy khi đưa ra yêu sách phải có cầu thủ này hay cầu thủ kia. Thậm chí cả khi ông chủ có những yêu cầu tréo ngoe thì ông vẫn "OK". Gasperini, trong khi đó, luôn phải xoay xở với một ngân sách hạn hẹn. Ở Atalanta, ông liên tục phải làm mới đội hình, do cứ có cầu thủ nào nổi lên là sẽ bị các CLB lớn mua mất.
Nhưng dù giống hay khác nhau thế nào, thì sự tôn trọng mà họ dành cho nhau là tuyệt đối. "Atalanta thường xuyên được góp mặt ở cúp châu Âu là nhờ công của Gasperni," Ancelotti nói, "họ cũng chơi rất tốt ở Italia. CLB cũng giới thiệu được nhiều cầu thủ giỏi và quan trọng. Rõ ràng là ông ấy đã làm rất tốt công việc của mình, và vẫn tiếp tục làm tốt."
"Carlo là một biểu tượng," Gasperini đáp lời. "Không có gì phải nghi ngờ về việc ông ấy là HLV thành công nhất. Ông ấy đã làm được điều đó với nhiều CLB khác nhau, và đang tiếp tục làm được những điều kỳ diệu với Real Madrid. Đối đầu với ông ấy trong một trận chung kết là một điều đặc biệt, ít nhất là với cá nhân tôi."
Với thế giới bóng đá, thành công của Ancelotti (65 tuổi) và Gasperini (66), cùng với đó là của José Luis Mendilibar (63) với Olympiakos ở Conference League, như một kiểu "ngoại lệ" thú vị. Đấy đều là những HLV lớn tuổi, thuộc thế hệ cũ, biết nhưng không hề bị ám ảnh bởi "dữ liệu lớn". Với họ, bóng đá vẫn là câu chuyện của "con người", của năng lực, nỗ lực và cảm xúc.