SỤP ĐỔ MỌI KẾ HOẠCH
Ngay từ nhiều năm trước, khi Neymar vẫn mang cái mác thần đồng, người Brazil đã xem anh là trung tâm trong mọi kế hoạch chuẩn bị cho World Cup 2014. Chính phủ nước này thậm chí còn làm mọi cách để giúp CLB Santos “trói chân” Neymar, ít nhất là tới sau World Cup, vì sợ việc ra nước ngoài chơi bóng sẽ ảnh hưởng tiêu cực tới phong độ của anh. Rốt cuộc thì Neymar vẫn rời Brazil trước World Cup, nhưng kế hoạch bảo vệ “báu vật Neymar” của người Brazil đã phần nào phát huy hiệu quả. Anh là người đưa Brazil tới chức vô địch Confed Cup 2013, xóa đi những nghi ngờ, và làm thay đổi hoàn toàn vị thế của Selecao. Rồi một năm sau, lại là anh kéo một Selecao bị đánh giá là tầm thường nhất trong lịch sử tới trận bán kết của World Cup 2014.
Tranh biếm họa của tác giả Ormani về chấn thương của Neymar
Người ta thậm chí còn cho rằng nếu không có Neymar, Brazil đã chẳng lết qua nổi vòng bảng của giải đấu năm nay. Ý kiến này tất nhiên còn gây tranh cãi, nhưng đóng góp và ảnh hưởng bao trùm của Neymar lên lối chơi cũng như thành tích của Selecao là không phải nói thêm. Trong cả hai chiến thắng của Brazil ở giải này, trước Croatia và Cameroon, Neymar đều lập cú đúp. Neymar cũng là người có đường kiến tạo cho Luiz ghi bàn ở trận gặp Chile, trước khi thực hiện quả 11m cuối cùng cho Brazil trong loạt “đấu súng” 11m. Tới trận gặp Colombia, lại là Neymar có pha đá phạt góc chính xác để Thiago Silva mở tỉ số. Ngôi sao 22 tuổi đã in dấu giày trong một nửa số bàn thắng của Selecao, cho tới khi Zuniga ập vào với cú lên gối oan nghiệt.
Bây giờ thì với một đốt sống bị rạn, Neymar đã phải nói lời chia tay với World Cup 2014. Và người Brazil cũng phải nói lời chia tay với những kế hoạch mà họ đã theo đuổi, từ khi Neymar còn là một thần đồng...
AI SẼ LÀ AMARILDO, AI SẼ LÀ GARRINCHA?
Đây không phải là lần đầu Brazil rúng động vì ngôi sao sáng nhất của họ sớm phải kết thúc một kỳ World Cup trên cáng. Ở World Cup 1962, niềm hy vọng số một của Brazil là Pele thậm chí còn phải rút lui ngay từ trận thứ hai, cũng vì chấn thương. Thời điểm ấy, người Brazil cũng rất bi quan, và không ít cho rằng Selecao sẽ sớm bị biến thành cựu vô địch. Nhưng điều đó đã không xảy ra. Amarildo, người được lựa chọn thay Pele, đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ “đóng thế” khi ghi 3 bàn/4 trận còn lại. Còn “dị nhân” Garrincha thì trở thành niềm cảm hứng mới của Selecao, đưa đội bóng thẳng tiến tới chức vô địch thế giới thứ hai với những pha đi bóng lắt léo đã trở thành huyền thoại.
Đó cũng chính là chiếc phao hy vọng cuối cùng mà người Brazil đang bám vào để có thể tiếp tục lạc quan sau chấn thương mà họ xem như là “thảm họa quốc gia” của Neymar. Sau 52 năm, lịch sử liệu có lặp lại? Đó thực ra là câu hỏi mà chẳng người Brazil nào muốn đi sâu mổ xẻ. Bởi họ biết rằng ở Chile năm 1962, Selecao ngoài Pele còn sở hữu không ít tài năng lớn khác, như Didi, Zagallo, Nilton Santos, Garrincha, và cả Amarildo. Còn bây giờ, trong đoàn quân của Scolari chẳng có ai có thể mon men tới gần trình độ của Neymar. Xin nhắc lại là trước World Cup, người Brazil vốn chỉ có Neymar để mà hy vọng. Có lẽ nào những Fred, Hulk... có thể lột xác chỉ sau một đêm?
Ai thay Neymar?
Than thân trách phận mãi chẳng ích gì. Giờ là lúc HLV Scolari phải tìm ra giải pháp lấp vào chỗ trống mà Neymar bỏ lại. Ở vị trí của số 10, Scolari có thể đặt niềm tin vào Willian, hoặc Bernard, dù Bernard đã gây thất vọng trong các buổi tập gần đây. Big Phil cũng có thể thay đổi sơ đồ, đẩy Hulk lên đá cặp với Fred, và cho thêm một tiền vệ vào sân.