Có thể rồi sớm thôi, châu Âu sẽ được thấy cảnh Thủ tướng Đức - Angela Merkel bá vai nói mấy lời an ủi với người đồng cấp như Thủ tướng Anh - David Cameron, sau khi cánh phóng viên đã nghe trộm thấy bà Merkel giảng giải cho Tổng thống Nga - Vladimir Putin về những vấn đề với sơ đồ 4-4-2 mà ĐT Nga đang sử dụng. Ai cần Barcelona khi bạn đã có Bavaria?
Trong những văn phòng điều hành bóng đá trên toàn thế giới, các ông chủ CLB giờ sẽ chỉ thị cho các giám đốc điều hành của họ “mua ngay một tay người Đức”. Trong khi đó, các thủ môn với “đôi tay tin cậy” giờ chỉ là món hàng lỗi mốt, bởi những gì Manuel Neuer thể hiện đã mở ra một thời đại cho các “thủ môn-hậu vệ quét” mà kỹ năng chơi bóng bằng chân thậm chí còn quan trọng hơn.
Lối chơi tiqui-taca cũng đã được chôn chặt gọn gàng và các HLV bóng đá giờ sẽ hủy các chuyến đi học hỏi kinh nghiệm tới TBN, và điều chỉnh đường bay của họ vào vùng Rừng Đen (Đức).
Thủ môn Manuel Neuer rất giỏi trong những pha xử lý bóng bằng chân
LĐBĐ Anh (FA) háo hức triển khai điều mà Miroslav Klose gọi là “sự kết hợp siêu hạng” giữa thẩm mỹ và tính hiệu quả chết người, cụ thể hóa bằng một kế hoạch 5 năm "Đức hóa" toàn bộ mọi khía cạnh trong bóng đá Anh. Họ chỉ còn thiếu nước yêu cầu để hình nền tất cả các máy tính ở khu đào tạo St George’s Park và sân Wembley là bộ tứ tấu Joachim Loew/Angela Merkel/Thomas Mueller/Sami Khedira với phông sau lưng là bức tượng Chúa cứu thế ở Rio.
Joachim Loew, với một chuỗi thành tích ở CLB đáng nản mà giờ chẳng ai còn nhớ, sẽ được các đội bóng muốn vô địch Champions League theo đuổi. Những so sánh giữa sự hiệu quả của nền chính trị, kinh tế và xã hội Đức với thành công của Die Mannschaft sẽ là không thể tránh khỏi.
Ít ra là trừ ở Hà Lan, giờ thì bóng đá Đức được công nhận là đẹp mắt, sau nhiều năm chỉ được ngưỡng mộ và sợ hãi, giờ họ còn được yêu mến, bắt đầu với cuộc cách mạng toàn diện từ năm 2000.
Đức (phải) vừa đánh bại Argentina trong trận chung kết World Cup 2014
Đức đã đánh bại Argentina để có chức VĐTG thứ 4 trong lịch sử, cũng là chức vô địch lần đầu tiên kể từ năm 1990, nhưng chiến quả lớn hơn có lẽ là trận hủy diệt Brazil 7-1 ở bán kết. Khi Juninho tuyên bố Đức mới là đội chơi như Brazil của quá khứ và xem họ chơi bóng khiến ông “rất hạnh phúc”, nghe như thể ai đang kể chuyện Chúa hiển linh.
Năm 2000, nước Đức còn là con bệnh của châu Âu, kinh tế trì trệ, ĐTQG bị loại ở EURO sau khi không thắng nổi trận nào. 14 năm sau, dưới sự điều hành của Thủ tướng Merkel, họ lại là siêu cường kinh tế, còn ĐTQG thời kỳ đầu dưới tay Juergen Klinsmann và sau đó là với Loew, đã chơi kỹ thuật, tốc độ và hiệu quả, luôn vào tới ít nhất là bán kết mọi giải đấu lớn họ tham dự từ năm 2006.
Ở Brazil 2014, bà Merkel đã nhắn tin chúc may mắn cho từng cầu thủ Đức một, và sau đó là những tin nhắn chúc mừng, cũng cho đầy đủ tất cả mọi người. Trong khi một số kẻ hoài nghi vẫn nói Đức có thể lại vấp ngã ở rào cản cuối cùng, bà Thủ tướng đã hoàn toàn tin tưởng ở hệ thống đã và sẽ mang lại thành công.
Bà Merkel đã nhắn tin chúc may mắn cho từng cầu thủ Đức
Nước Đức đang vận hành chính như thứ bóng đá mà họ thể hiện, một thứ chủ nghĩa tư bản với trách nhiệm xã hội (có phần khắc nghiệt hơn trước kia, nhưng vẫn nhấn mạnh bình đẳng xã hội, bình đẳng cạnh tranh, các mục tiêu dài hạn và người chủ lao động hành xử theo kiểu xã hội chủ nghĩa với người lao động). Triết lý đó đang được đền đáp cả ở những sân cỏ của Bundesliga.
Các CĐV có quyền kiểm soát chi phối với CLB, doanh thu truyền hình được phân phối bình đẳng và giá vé được tài trợ để giảm rất thấp, những ông chủ ngoại giàu có bị cấm tham gia cuộc chơi, số cầu thủ nội địa gấp đôi so với Premier League, trong khi số HLV có bằng cấp chuyên nghiệp nhiều gấp 10.
Và không chỉ ở tầm vĩ mô, khi ở mức độ vi mô, hệ thống Đức cũng giúp từng cá nhân tỏa sáng. Quả thật khi người Đức đã muốn làm chuyện gì đến nơi đến chốn, không ai có thể làm tốt hơn họ!