MỘT TẬP THỂ TẦM THƯỜNG
Đừng bao giờ trở lại một đội tuyển mà mình từng thành công vì chẳng những không khơi dậy được hào quang ngày xưa mà còn đập vỡ cả hình tượng đã gầy dựng. Felipe Scolari đã không nhìn thấy tấm gương của Marcelo Lippi tại Italia và Guus Hiddink tại Nga ngày trước.
Bây giờ, khi nhắc đến tên Scolari, người ta chỉ nhớ đến người đã khiến cho cả nước Brazil khóc trong buồn tủi chứ không nhớ người đã mang Brazil đến chức vô địch thế giới lần thứ 5. Chúng ta cũng có thể nói điều tương tự về Carlos Alberto Parreira, HLV của Brazil vô địch World Cup 1994.
Trở lại vốn không mang lại điều gì tốt đẹp, huống chi Scolari trở lại khi World Cup chỉ còn có 1 năm là khởi tranh. Nghĩa là ông thậm chí còn không có sự chuẩn bị chu đáo nhất cho giải đấu lớn. Đã vậy trong tay Scolari còn là một đội hình thuộc hàng tồi nhất lịch sử. Khi PSG xuất hiện cùng với lời đề nghị điên rồ 50 triệu euro của họ, Jose Mourinho đã không ngại ngần bán ngay. Và đêm qua, trên tư cách một BLV cho trang Yahoo, Mourinho cũng đã chỉ ra Luiz mắc tổng cộng 6 lỗi trong 7 bàn. Nhưng ông còn thòng thêm một câu: Luiz không phải là người chịu trách nhiệm duy nhất.
Quả vậy. Cái thời Maicon được ca ngợi là hậu vệ phải hay nhất thế giới đã cách đây 4 năm. Marcelo cũng chưa từng được đánh giá cao ở khả năng phòng ngự. Đúng là cả 4 hậu vệ mà Brazil tung ra trận gặp Đức đều là những người từng vô địch Champions League, nhưng đấy là khi họ đá trong một tập thể có sự bổ khuyết, dùng điểm mạnh và che điểm yếu của họ. Còn nhồi cả 4 người vào chung một hàng thủ thì đúng là thảm họa.
Scolari không thấy được điều đó, hệ quả của việc không có được những cuộc rà soát thật sự chất lượng. Ngoài trừ những trận đấu tại Confeds Cup 2013, tất cả những gì Scolari có là những trận giao hữu với Panama, Nam Phi hay Serbia, những đội bóng thậm chí còn không có vé dự World Cup.
NỖI BUỒN TÊN FRED
Để cho Klose ghi bàn và vượt qua huyền thoại Ronaldo của chính Brazil, để cho Toni Kroos tung 2 nhát kiếm xuyên tim trong trong vòng có 69 giây (cú đúp nhanh nhất lịch sử), Scolari đã nhận lại những gì mà ông đã gieo từ khi công bố danh sách đội tuyển. Danh sách ấy không có chỗ cho Filipe Luis và Miranda, những người đã giúp Atletico làm nên hàng phòng ngự siêu đẳng nhất châu Âu mùa trước.
Hàng thủ thật ra cũng chỉ là bể nổi của tảng băng thảm họa. Phía trước họ, cặp tiền vệ trung tâm đá như thể mời gọi các cầu thủ tấn công của Đức đánh thẳng vào trung lộ đội nhà. Paulinho là bản sao mờ nhạt của chính mình 1 năm về trước, Luiz Gustavo cùn đi trông thấy sau khi rời Bayern.
Còn gì để nói về hàng công? Ở xứ sở đã sản sinh ra Ronaldo, Romario, Bebeto vậy mà bây giờ lại phải dùng một tiền đạo như Fred, người không đủ trình độ để khoác áo ngay cả một đội tuyển khá của châu Âu là Bosnia. Fred không tạo được sức ép lên hàng thủ đối thủ, giúp cho đội hình Đức tự tin dâng cao và cũng là người phải chịu một phần trách nhiệm không nhỏ.
Cuối cùng, Brazil đã đến với giải đấu này với sự chuẩn bị tồi tệ về mặt tâm lý. Brazil trở nên cực đoan trong cách tiếp cận trận đấu, khi hung hăng thì đá vô cùng cứng rắn đến mức xấu xí, nhưng khi khó khăn thì quá yếu đuổi để phản kháng. Scolari không giúp được chút gì cho cầu thủ của mình trước sức ép khủng khiếp của sự kỳ vọng. Một Brazil yếu cả về thực lực lẫn tinh thần đích thị là một Brazil tồi tệ nhất lịch sử.