TỪ SÁT THỦ THÀNH NGƯỜI DỌN DẸP
10 phút sau khi hiệp 2 trận Man Utd-Cambridge United bắt đầu, Quỷ đỏ đang dẫn 2-0 và xem như đã đút túi tấm vé vào vòng 5 Cúp FA. Nhưng Wayne Rooney, chân sút xuất sắc thứ 3 mọi thời đại của M.U, lúc ấy còn đang ở sâu dưới phần sân nhà để thực hiện một cú tắc bóng nhắm vào Cameron McGeehan. Giữa lúc mọi người đều muốn trở thành một phần của bữa tiệc, người đội trưởng của M.U vẫn âm thầm thực hiện công việc “dọn dẹp” của mình. Phải, “dọn dẹp” trước hàng thủ đang trở thành một phần trong công việc hàng tuần của Gã Shrek.
Trận gặp Cambridge là trận thứ 10 liên tiếp Rooney đá như một tiền vệ. Nhưng đó là trận đầu tiên chứng kiến Rooney lùi sâu nhiều đến vậy. Anh xuất phát ở vị trí tiền vệ phải, nhưng hầu như không có mặt ở 1/3 sân của đối phương (trừ khi... đá phạt góc), mà thường xuyên lùi về để hỗ trợ các hậu vệ biên phòng ngự. Vị trí trung bình của Rooney trên sân cũng thấp hơn so với người chơi ở cánh đối diện là Fellaini, một tiền vệ đúng nghĩa, và được cho là có nhiều phẩm chất của một cầu thủ phòng ngự hơn.
VIDEO: Man Utd 3-1 Leicester City |
---|
NỘI DUNG SẼ XUẤT HIỆN TẠI ĐÂY Độ cao sẽ thay đổi tùy theo nội dung đã xuất bản |
Thực tế thì khi M.U cần một phương án mới để tiếp cận khung thành, Fellaini chứ không phải Rooney mới chính là người được đẩy lên cao!
CHÍNH ROONEY PHẢI TRẢ GIÁ
Đó là một sự thay đổi quá lớn với sự nghiệp của Rooney. Chúng ta đều biết anh là mẫu tiền đạo thích hoạt động rộng, thường xuyên lùi xuống hàng tiền vệ để nhận bóng, sở hữu kỹ năng chuyền bóng siêu hạng (so với một tiền đạo), và luôn tranh chấp nhiệt tình. Nhưng giữa việc có những phẩm chất của một tiền vệ và chơi ở vị trí của một tiền vệ là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Rooney, thực tế, từng nhiều lần phàn nàn về việc không được chơi ở vị trí sở trường thời Sir Alex. Vậy điều gì đã khiến anh thay đổi?
Đó có thể là nỗi sợ mất vị trí. Louis van Gaal tới Old Trafford mang theo danh tiếng của một HLV có cái tôi cực lớn, không ngại đương đầu và sẵn sàng “trảm” bất kỳ ai dám làm trái ý ông. Thực tế thì sau khi có mặt ở Old Trafford, Van Gaal cũng đã gửi tới Rooney không ít “thông điệp”, trong đó đáng kể là tuyên bố “Rooney không thể đá tiền đạo” và “tôi có thể loại Rooney vì sự cân bằng của đội bóng”. Nếu Gã Shrek đã “không thể đá tiền đạo”, anh đương nhiên mất chỗ nếu từ chối chơi ở hàng tiền vệ!
Việc Rooney chấp nhận đá tiền vệ có thể giúp anh giữ chỗ trong ngắn hạn, nhưng về lâu dài có thể khiến sự nghiệp của anh bị ảnh hưởng. Trong khi những chỉ số của một tiền vệ chưa có dấu hiệu được cải thiện, những chỉ số tấn công ở Rooney đã giảm đáng kể. Và đáng kể nhất chính là hiệu suất ghi bàn của anh. Lần gần nhất Rooney nổ súng là ở trận gặp Newcastle vào dịp Boxing day. Trận gặp Cambridge là trận thứ 7 liên tiếp anh tịt ngòi; 7 trận ấy, anh cũng chỉ có đúng 1 pha kiến tạo, trước Yeovil!
Nếu HLV đội tuyển Anh Roy Hodgson phải chọn một tiền đạo cho những trận đấu sắp tới, ông sẽ chọn ai giữa Rooney (8 bàn mùa này), Harry Kane (20) và Charlie Austin (13)?
Rooney tấn công tệ đi thấy rõ Hiệu suất tấn công của Rooney giảm rõ rệt so với mùa trước So với mùa trước, mùa giải mà M.U đã sa sút tệ hại dưới tay David Moyes, thành tích của Rooney mùa này thậm chí còn tệ hơn. Anh mới có 8 bàn so với 17 mùa trước, và cần tới 208 phút (so với 144) để ghi được 1 bàn. Rooney cũng cần nhiều thời gian hơn để có được một cú sút, sút trúng đích hay kiến tạo. |