LỜI NGUYỀN MÙA THỨ BA
Thực tế thì Mourinho chưa bao giờ có một năm thứ ba mãn nguyện. Vì hai lý do. Thứ nhất, ông chọn giải pháp ra đi sớm. Đó là trong các trường hợp của Porto (2002-2004) và Inter (2008-2010). Ở cả hai đội bóng này, Mourinho đều quyết định chia tay sau khi mùa giải thứ hai kết thúc. Tuy nhiên, đó là những quyết định hoàn toàn có thể lý giải được. Mou lựa chọn ra đi trong vinh quang. Khi ông chia tay, cả Porto lẫn Inter đều là những nhà vô địch Champions League.
Nhưng ở những trường hợp còn lại, Mourinho hoàn toàn thụ động. Ông từng muốn Chelsea, sau khi đăng quang chức vô địch Premier League 2005/06 với điểm số kỷ lục và khoảng cách 8 điểm so với đội á quân, sẽ tận dụng được sức bật để hướng tới chức vô địch Champions League mà ông chủ Roman Abramovich khao khát. Ông cũng từng nghĩ rằng chức vô địch La Liga mùa 2011/12, với hàng loạt kỷ lục, sẽ chấm dứt thời kỳ thống trị của Barca ở Tây Ban Nha. Nhưng ông đều lầm.
Champions League vẫn là danh hiệu mà Mourinho rất muốn có cùng Chelsea
Chelsea mùa 2006/07, dù vẫn đoạt cú đúp danh hiệu trong nước (Cúp Liên đoàn và Cúp FA), đã để tuột danh hiệu quan trọng nhất là Premier League vào tay M.U, trong khi Champions League vẫn là giấc mơ không thể trở thành hiện thực. Real Madrid mùa 2012/13 thì trắng tay hoàn toàn. Đó là mùa đầu tiên sau tròn một thập kỷ, từ khi Mourinho bắt đầu công việc HLV một cách “nghiêm túc” ở Porto, ông không bổ sung được danh hiệu nào vào phòng truyền thống của đội bóng ông dẫn dắt.
Thất bại ở mùa 2006/07 kéo theo việc Mourinho bị sa thải chỉ ít tháng sau khi mùa giải tiếp theo bắt đầu. Thất bại ở mùa 2012/13, nghiệt ngã hơn, khiến “Người đặc biệt” phải ra đi ngay lập tức.
THÀNH BẠI Ở CHUYỂN NHƯỢNG
Từ khi trở lại Chelsea, Mourinho đã không ít lần nhắc tới mong muốn gắn bó lâu dài với sân Stamford Bridge, theo cách mà Sir Alex đã gắn bó với Manchester United. Để làm được điều đó, việc vượt qua được “lời nguyền năm thứ ba” rõ ràng đóng vai trò then chốt. Và để vượt qua được lời nguyền ấy, Mourinho biết hơn ai hết, Chelsea cần phải mua đúng và bán đúng.
“Thảm họa” 2006/07 có thể đã không xảy ra nếu Mourinho sâu sát hơn với công tác chuyển nhượng. Đó là mùa Hè mà Chelsea tỏ ra cực kỳ năng động, nhưng những bản hợp đồng mà họ đưa về đa phần đều “có vấn đề”. Khalid Boulahrouz, Steve Sidwell, Claudio Pizarro, Tal Ben Haim hay Slobodan Rajkovic đều là những cái tên mà chỉ cần nghe qua người ta cũng biết là không thể giúp The Blues mạnh hơn. Không những thế, Chelsea còn đưa về Andriy Shevchenko theo ý Abramovich. Đó là bản hợp đồng không chỉ phá hoại đội bóng, mà còn làm tan nát mối quan hệ giữa Mourinho và ông chủ người Nga.
Đó là lý do người ta đang chờ đợi trong hồi hộp những chuyển động của Chelsea trên thị trường chuyển nhượng Hè này. Đáng tiếc, tới giờ vẫn chưa có gì đáng chú ý...
Chelsea cần một hậu vệ và một tiền vệ
Sau khi có được Radamel Falcao và Asmir Begovic, Chelsea đã có được những sự bổ sung cần thiết cho vai trò... dự bị ở vị trí thủ môn và tiền đạo cắm. Hiện tại, mục tiêu của The Blues là bổ sung một hậu vệ và một tiền vệ có chất lượng. Ở vị trí hậu vệ, họ cần một trung vệ có thể thay thế John Terry cả trước mắt lẫn lâu dài, và đó là lý do họ đang nhắm John Stones của Everton. Ở vị trí tiền vệ, Chelsea cần một phương án dự phòng cho Nemanja Matic.