Suarez và Rooney đều đã đòi được ra đi, và theo logic thông thường, CLB của họ rất khó giữ chân khi mà cầu thủ đã không còn mong muốn phấn đấu. Rooney chủ động xin không ra sân. Suarez gây căng thẳng tới mức bị tống xuống đội trẻ. Nhưng rồi trước sự cương quyết của CLB, những sự vùng vằng này không thu được kết quả.
Họ chỉ là những đại diện nổi tiếng nhất của một serie các cuộc nổi dậy bất thành trong năm nay. Năm 2013 mở đầu bằng một cuộc đào thoát bất thành của Peter Odemwingie: tiền đạo của West Brom nhận chiếc vé phạt đỗ xe đắt nhất trong lịch sử Anh với giá 80.000 bảng vì đã lái xe đến sân Loftus Road của QPR với mong muốn tìm gặp HLV Harry Redknapp để xin ông này rước mình đi. Sau đó, anh ta bị cấm tập cùng đồng đội.
Đến mùa Hè, những “món hàng” tưởng như ăn khách nhất của Premier League chịu số phận tương tự. Christian Benteke nộp đơn xin ra đi trước khi kỳ chuyển nhượng bắt đầu, với rất nhiều lời mời gọi. Aston Villa cương quyết lắc đầu, và anh này chỉ còn biết tự cải thiện thu nhập bằng việc… gia hạn hợp đồng với Aston Villa. Darren Bent, một người cũng muốn trốn khỏi Villa Park, đã bị trừng phạt bằng việc cho ngồi dự bị suốt cả loạt du đấu mùa Hè và cuối cùng chỉ được giải cứu khi Fulham đến và hỏi mượn.
Ngay cả Newcastle, CLB nổi tiếng vì việc tự “hút máu” đem bán, cũng trở nên “rắn” bất thường. Khi nhà môi giới Dick Law đến tìm chủ tịch Mike Ashley với lời đề nghị trị giá 12 triệu bảng của Arsenal dành cho Cabaye, tỷ phú người Anh hỏi: “Với giá đấy thì anh thích mua bộ phận nào của Cabaye?”. Còn Cabaye gây áp lực? Đơn giản, anh ta bị gạch tên khỏi danh sách thi đấu.
Nhưng chuỗi những cuộc chiến tốn giấy mực ấy, dù bên nào thắng thì cũng chỉ càng khẳng định thêm là cái thời của lòng trung thành đã qua.
Trên sân Anfield đêm qua, có một Steven Gerrard đứng ngoài thế sự. Cho dù Suarez và Rooney có ra đi hay ở lại, anh cũng là một hình ảnh hoàn toàn tương phản với họ. Cầu thủ này đã từ chối rất nhiều lời đề nghị trong sự nghiệp, từ Chelsea cho đến Real, cũng tức là từ chối rất nhiều tiền, rất nhiều cơ hội có thêm danh hiệu. 2 chiếc cúp châu Âu không phải là một bảng thành tích tồi, nhưng kết thúc sự nghiệp trong những năm tháng không có Champions League, là điều mà chính Gerrard lựa chọn, một kiểu lựa chọn “gàn dở” đã tuyệt tích trong bóng đá.
Lý do? “Những người Liverpool rất quan trọng với cuộc đời tôi. Tôi không hề hối hận” - hôm qua, anh lại khẳng định điều đó thêm một lần nữa. Một lời mỉa mai gián tiếp đến cái cách mà Rooney và Suarez đang hành xử.
Lý do? “Những người Liverpool rất quan trọng với cuộc đời tôi. Tôi không hề hối hận” - hôm qua, anh lại khẳng định điều đó thêm một lần nữa. Một lời mỉa mai gián tiếp đến cái cách mà Rooney và Suarez đang hành xử.