Sau khi vung tiền để đưa về vô số ngôi sao sáng giá, Man City đã trở thành Dải Ngân hà mới của Premier League. Và đến trận Super Sunday vừa rồi, 3 tân binh của họ là Fernandinho, Navas và Negredo đã chơi cực nổi bật, góp công lớn vào thắng lợi tuyệt vời trước đối thủ cùng thành phố. Trong khi đó, Man United loay hoay suốt mấy tháng Hè mới mang về một Marouane Fellaini không quá nổi bật. Và Chủ nhật vừa qua, anh cũng chỉ là chú hề làm nền cho màn trình diễn siêu đẳng của Man City.
Không chỉ như thế, phần còn lại của M.U cũng chênh lệch khá đáng kể, khi lực lượng của họ khá mong manh và bất ổn. Ngược lại, Man City có tất cả các cầu thủ chủ chốt, kể cả trên ghế dự bị. Trong khi những trụ cột của Quỷ đỏ như Ferdinand, Vidic, Erva đã già nua và chậm chạp, còn Young, Valencia, Welbeck quá tầm thường thì Dải Ngân hà màu xanh lại đồng loạt tỏa sáng. Nasri và Navas năng nổ ở 2 cánh. Và đặc biệt, Toure cùng Fernandinho hoàn toàn làm chủ tuyến giữa, khi vô hiệu hóa cặp Carrick-Fellaini bằng cả chất thép lẫn sự mềm mại.
So với đối thủ Fellaini, Toure ở đẳng cấp cao hơn hẳn. Anh rất mạnh mẽ khi tranh cướp, uyển chuyển khi tổ chức tấn công và còn tiếp tục chứng tỏ duyên ghi bàn. Trong khi đó, sự trở lại của Kompany không chỉ mang ý nghĩa về mặt tinh thần mà còn là sự bổ sung chất lượng cho hàng thủ, khi anh cùng đối tác Nastasic khiến Welbeck trở nên vô hại còn Rooney thì lạc lõng đến tội nghiệp.
Evra ngày càng chậm chạp
MOYES QUÁ NON TAY, VÀ MAN CITY QUÁ HAY
Tại Premier League, thường thì dấu ấn và tài năng của HLV sẽ được thể hiện rõ nhất trong những cuộc đối đầu kiểu này. Bởi ở những trận đại chiến, đôi khi những toan tính, mưu mẹo hay phản ứng chiến lược có thể làm nên tất cả. Và xét về mặt này, David Moyes kém cỏi. Ông hoàn toàn bị động trước Jose Mourinho, bất lực trước Brendan Rodgers và thảm bại trước Manuel Pellegrini.
Nhà cầm quân người Scotland tỏ ra kém tân HLV của Man City về mọi mặt. Trong khi Pellegrini thận trọng dùng tới 5 người ở tuyến giữa dù đang sở hữu một trong những tiền vệ trung tâm hay nhất thế giới là Toure, thì Moyes lại mạo hiểm sử dụng sơ đồ 4-4-2 với kỳ vọng Fellaini sẽ làm nên khác biệt. Nhưng đó lại chính là quân bài tử khiến M.U mất kiểm soát tuyến giữa và thất bại. Bởi rõ ràng, sự phối hợp của Fellaini với Carrick là rất hạn chế, chưa nói sự liên lạc với các vị trí khác gần như bằng không. Ngay cả điểm mạnh nhất của tân binh người Bỉ là sức mạnh cùng khả năng tranh chấp cũng là dấu hỏi.
Ngoài ra, cách Moyes đặt Valencia và Young ở sát biên cũng là những sai lầm. Bởi Young đã tắt điện hoàn toàn trước một Zabaleta tinh quái. Bên cánh phải, Valencia cần cù và chắc chắn hơn, nhưng khả năng gây đột biến lại gần như bằng không. Thậm chí, sự phối hợp của anh và Smalling cho chúng ta cảm giác đây là cặp tấn công biên “gỗ” nhất Premier League. Sai lầm trong việc sử dụng cầu thủ và lựa chọn chiến thuật đã rõ, và những quyết định sửa sai và sự ứng biến của Moyes cũng khá hạn chế.
Quyết định thay Young bằng Cleverley là quá muộn khi đối thủ đã dẫn trước với tỷ số 4-0. Nhưng khó hiểu hơn là trong suốt thời gian còn lại, ông cũng gần như không có sự điều chỉnh nào. Đó là sự cam chịu đáng trách, nhất là khi ông vẫn còn những cầu thủ có thể gây đột biến như Kagawa, Chicharito hay Nani. Và ngay cả việc đơn giản là khắc phục điểm yếu chống bóng bổng, Moyes cũng chưa làm tốt. Bốn bàn thua của M.U đều xuất phát từ những pha tạt bóng và trong tất cả các tình huống ấy, các hậu vệ của họ đều không theo kịp để ngăn chặn, bị hút theo hướng bóng hoặc chọn sai vị trí.
Tuy nhiên, quả là bất ngờ khi Man City đã thực sự lột xác so với diện mạo rời rạc, thiếu ý tưởng và tinh thần chiến đấu cách đây 1 tuần. Tất cả những điểm yếu ấy đều được khắc phục, và người ta đã thấy hình ảnh của một đội bóng lớn thực sự. Đó là sự ăn ý của Aguero và Negredo, khi một người ghi 2 bàn, và người kia đặt dấu ấn lên 2 bàn còn lại. Đó là khả năng tận dụng những tình huống cố định của Toure. Nhưng có lẽ, dấu ấn đậm nét nhất phải là những điều chỉnh chiến thuật của HLV Pellegrini.
Yaya Toure đã có một trận đấu tuyệt vời
Chính ông đã chỉ đạo các học trò bóp ngẹt tuyến giữa của M.U, không cho đối thủ kiểm soát bóng và chặn mọi ý tưởng tấn công của Quỷ đỏ. Hiếm có trận nào mà tỷ lệ kiểm soát bóng của M.U lại thấp như trận derby vừa rồi. Và cái cách Man xanh kết liễu Man đỏ mới thực sự đặc biệt. Nó gói gọn trong 2 vấn đề: tấn công biên và tốc độ. Cả 4 bàn thắng đều xuất phát từ biên, nhưng không thuần túy kiểu Anh mà là những pha phối hợp đầy đột biến và đậm chất kỹ thuật ở tốc độ rất cao. Đây thực sự là phong cách khác của Man City: “Quá nhanh, quá nguy hiểm”.
QUỶ ĐỎ MẮC KẸT VÌ LỊCH THI ĐẤU
Sau thất bại tủi hổ này, HLV Moyes đã viện đến lịch thi đấu khủng khiếp của M.U để giải thích cho thất bại. Điều đó đúng, khi thầy trò ông liên tục phải gặp Chelsea, Liverpool, Leverkusen và Man City với mật độ 3 ngày/trận. Điều này ảnh hưởng khá nhiều đến thể lực cũng như tinh thần của các cầu thủ. Và cũng vì quá tải, Van Persie đã phải vắng mặt.
Nếu có tiền đạo này, rất có thể thế công và tinh thần của M.U sẽ rất khác. Nhưng đó là “nếu”, còn sự thật là họ đã thua một cách toàn diện trong trận đấu xứng đáng được coi là derby của nước Anh. Tuy nhiên, cũng may là trận thua đau đớn này diễn ra ở ngay đầu mùa bóng, chứ không phải thời điểm quyết định của mùa giải. Còn nhớ năm 2011, M.U cũng từng bị Man City tặng cho thất bại nhục nhã ngay trên sân nhà với tỷ số 1-6, nhưng họ đã kịp đứng dậy, tăng tốc mạnh mẽ và chỉ chịu mất chức vô địch ở những giây cuối cùng của mùa 2011/12 vì bàn thắng của Aguero.
Mùa này, hy vọng Quỷ đỏ sẽ làm được điều tương tự để cuộc đua đến ngôi vô địch nước Anh trở nên hấp dẫn hơn. Nhưng tất cả sẽ phụ thuộc vào tài chèo lái của Moyes và nỗ lực của các cầu thủ. Họ sẽ phải đứng dậy, phải sửa sai và phải hoàn thiện mình. Các Manucian, hãy cứ cùng chờ đợi!