1. 4 bàn trong trận ra mắt, tại một trận đấu chính thức, là một kỷ lục thế giới. Lịch sử cho tới trước Jesse Lingard mới chỉ ghi nhận 3 người làm được điều tương tự. Đó là Micky Quinn (Newcastle, 1989), Ian Lawson (Burnley, 1957) và Arthur Milne (Dundee United, 1934).
Đó là một hiện tượng hiếm có trong cả thế kỷ phát triển của bóng đá. Nhưng đáng tiếc, ngay lúc này, cái thời điểm mà M.U rất cần những nhân tố mới lạ và đang hoan hỉ vì một nhân tố lạ (Januzaj), anh ta lại không phục vụ M.U.
2. Man United trong hơn một năm qua đã đẩy đi một cơ số những cầu thủ trẻ đầy triển vọng như Jesse Lingard. Trong lúc cả thế giới dõi theo và ca tụng Adnan Januzaj chỉ vì anh ta vẫn đang khoác trên mình chiếc áo đỏ, chỉ vì anh ta là người M.U, thì thực tế vẫn không thể chối bỏ, là M.U đã đuổi đi những người còn giỏi hơn cả Januzaj.
Ai bảo thế? Rio Ferdinand bảo thế. Anh khẳng định rằng Ravel Morrison còn giỏi hơn cả Januzaj. Morrison thì người xem bóng đá Anh không lạ gì: đó là người đã tỏa sáng mang về chiến thắng cho West Ham trước Tottenham ở vòng đấu trước. Nghe thôi đã thấy hay hơn tỏa sáng mang về chiến thắng trước Sunderland (như Januzaj) rồi.
Morrison
Lời của Ferdinand có lẽ là một nhận xét chân thành bởi anh chẳng ưa gì Morrison. Thời cầu thủ này còn khoác áo đội trẻ M.U và vùng vằng đòi lên đội 1 cũng như tăng lương, chính Rio đã mắng mỏ cậu ta không ngớt lời.
Cùng thế hệ với Morrison còn có Paul Pogba, một trong những tiền vệ hay nhất tại Serie A lúc này. Anh ta cũng đã “bye bye” Old Trafford vì không được tạo cơ hội. Và cũng như Morrison, anh ta tỏa sáng và đang có “nguy cơ” trở thành một siêu sao.
Hãy nghĩ đến sự tương phản đang được tạo ra: M.U bỗng nhiên phát hiện ra tiềm năng Adnan Januzaj và mới vội vàng ký hợp đồng với anh ta như một cứu tinh. Trong khi đó, họ đã đẩy đi ít nhất là 3 cầu thủ cũng cực kỳ triển vọng, thậm chí triển vọng hơn Januzaj, vì... không muốn ký hợp đồng mới.
3. Thái độ ấy với các cầu thủ trẻ có thể khiến M.U trả giá đắt. Bởi với những gì đang diễn ra, thì có thể khẳng định luôn rằng để trở lại với thế thống trị, M.U cần một trong 2 thứ: hoặc là rất nhiều tiền; hoặc là rất nhiều thời gian.
Tiền thì các ông chủ Mỹ khó lòng chi nhiều. Còn thời gian, nghe có vẻ hợp lý hơn. Ở khắp nơi bạn sẽ bắt gặp những quan điểm kêu gọi hãy cho David Moyes thêm thời gian. Nhưng thời gian để làm gì?
Thời gian để phát triển các cầu thủ trẻ, để xây dựng đội ngũ mới. Và David Moyes có làm điều đó hay không, hay chính ông, người đã cho mượn kỷ-lục-gia-thế-giới Jesse Lingard và phần lớn đội trẻ của M.U trong mùa Hè, mới là người đang tự gây sức ép phải chiến thắng cho mình, là người đang không cho bản thân thời gian?
Muốn CĐV cho Moyes thời gian, thì chính ông phải cho mình thời gian trước. Chính ông phải có một chiến lược lâu dài hướng tới tương lai. Chứ nếu chính ông cũng bị ám ảnh bởi những chức vô địch và tìm cách loay hoay với đội hình hiện tại mà bỏ quên tuyến trẻ thì rất nguy.
M.U lúc này cần thêm nhiều Adnan Januzaj chứ không phải là cần Van Persie hay Rooney gồng lên ghi thêm bàn thắng. Họ cần một tương lai.