Arsenal đang dẫn đầu Premier League, nhưng thực ra, bầu không khí ở Emirates chỉ chuyển từ trầm lắng sang sôi động (một cách khá nhanh chóng) vào trong giai đoạn cuối của kỳ chuyển nhượng mùa Hè vừa qua. Bản hợp đồng kỷ lục trị giá 42,5 triệu bảng mang tên Mesut Oezil và những chiến thắng liên tiếp sau đó đã làm câm lặng những chỉ trích nhắm vào HLV Wenger. Những người lạc quan đang nói về triển vọng vô địch lần đầu tiên của Arsenal trong vòng 1 thập kỷ trở lại đây.
5 trận sắp tới mới thực sự mang lại những đánh giá chính xác hơn về vị thế của Arsenal. Mới đây "Pháo thủ" đã thất thủ trước Chelsea ở League Cup, nhưng đó mới chỉ là màn khởi đầu nhẹ nhàng. Bất chấp 8 năm không danh hiệu, HLV Wenger vẫn trung thành với những giá trị và nguyên tắc của ông.
Sức bật thật sự của Arsenal ở Premier League có lẽ sẽ chỉ được xác định ở trận gặp Liverpool vào cuối tuần này. Trận làm khách trước Manchester United 8 ngày sau đó cũng vậy. Cuộc đón tiếp Southampton ở Emirates ngày 23/11 cũng có thể xem là thử thách dành cho Arsenal. Trong suốt thời gian đó, Wenger còn phải đưa đội bóng của ông tới Đức gặp Borussia Dortmund. Ngay cả khi David Moyes đang có khởi đầu chật vật tại Old Trafford, chuyến làm khách tới sào huyệt của Quỷ đỏ chắc chắn sẽ chẳng dễ dàng gì với Arsenal.
Arsenal chuẩn bị bước vào một lịch thi đấu khó khăn
Oezil đã mang tới đẳng cấp mới cho đội bóng, và sự ăn ý của anh với Olivier Giroud là điều rất đáng mừng. Trong mùa giải chứng kiến rất nhiều tiền đạo tỏa sáng, Giroud có lẽ là người đã không được đánh giá đúng với những đóng góp của anh nhất. Khả năng di chuyển của chân sút người Pháp mở ra những khoảng trống lý tưởng cho Arsenal, trong khi ý thức chiến thuật và sự thông minh giúp anh tạo rất nhiều cơ hội cho các đồng đội. Có thể tên Giroud không nổi bật như Luis Suarez hay Robin van Persie, nhưng đó cũng là lợi thế của Giroud, bởi cầu thủ này có thể trừng phạt bất cứ trung vệ nào dám lơ là chỉ vì nghĩ anh không đủ danh tiếng.
Tuy nhiên, lo lắng lớn nhất của Wenger là Giroud phải luôn sẵn sàng cho các trận đấu. Lý do là vì ông chỉ có mỗi Nicklas Bendtner trên ghế dự bị cho vị trí tiền đạo cắm. Cũng từ Bendtner, sự có mặt của mình Oezil không đủ để khỏa lấp cả một mùa Hè chuyển nhượng thất bại của Arsenal. Wenger vẫn ca ngợi bộ ba phòng ngự, Wojciech Szczesny trong khung thành và cặp trung vệ Per Mertesacker-Laurent Koscielny, nhưng Arsenal vẫn kém xa các đối thủ khác trong vị trí thủ môn. Szczesny đang tự tin hơn, có điều anh vẫn còn quá nhiều việc phải làm để chứng minh mình là một người trấn giữ khung thành đáng tin cậy.
Cặp trung vệ của Wenger cũng dễ tổn thương trước các tiền đạo cơ động và nhiều sức mạnh. Ở giải trong nước thì mọi chuyện đang diễn ra suôn sẻ với Arsenal , nhưng ở châu Âu, rất nhiều đội bóng có đủ khả năng đe dọa họ. Robert Lewandowski đã chứng tỏ điều đó với bàn thắng muộn ấn định chiến thắng cho Dortmund ngay tại Emirates. Napoli, đội sẽ tiếp Arsenal ở lượt đấu bảng cuối cùng, cũng có Gonzalo Higuain đặc biệt nguy hiểm trong đội hình.
Napoli (áo xanh) cũng là một trong những mối đe dọa ở châu Âu đối với Arsenal
Bàn thứ 2 của Dortmund vào lưới Arsenal ở Champions League cũng cho thấy những vấn đề khác của Wenger. Cụ thể, hậu vệ trái Kieran Gibbs vẫn còn thiếu kinh nghiệm và thường xuyên đứng sai vị trí trong các tình huống phản công của đối phương. Ở bên cánh đối diện, Bacary Sagna chơi phòng ngự tốt, nhưng đã sa sút nhiều về thể lực và không còn hoạt động hiệu quả khi lên tham gia tấn công.
Arsenal bù đắp cho điều đó bằng rất nhiều tài năng ở trung tâm hàng tiền vệ. Dẫu vậy, khả năng đọc trận đấu của Mikel Arteta không thể bù đắp được cho sự thiếu cơ động của anh. Cho tới giờ Mathieu Flamini có lẽ là tiền vệ trụ quan trọng nhất của Arsenal. Tuy nhiên, đội chủ sân Emirates không thể dựa mãi vào mỗi mình anh, như những gì đã thể hiện ở thất bại trước Dortmund.
Aaron Ramsey đang nhận mọi lời ca ngợi, ngược lại Jack Wilshere lại gây thất vọng. Sự có mặt của Oezil đã làm thay đổi hoàn toàn hàng tiền vệ Arsenal, và tuyển thủ Anh buộc phải tìm ra cách thích nghi. Sự cân bằng ở tuyến giữa là chưa đủ, dù sự trở lại của Theo Walcott có thể giúp cải thiện tình hình. Một trong những điểm mạnh lớn nhất mà Arsenal từng có là tốc độ ở 2 cánh. Không có Walcott và Alex Oxlade-Chamberlain, đôi khi lối chơi tấn công của họ không đủ tốc lực để khiến đối phương gặp rắc rối.
Đội bóng của Wenger chắc chắn chưa phải là một sản phẩm toàn thiện toàn mỹ, nhưng những tiến bộ là rất rõ ràng. Họ chỉ cần thêm vài dự bị đáng giá nữa và một thủ môn đẳng cấp để thực sự trở thành một ông lớn, cả ở Premier League lẫn châu Âu. Nếu Wenger làm được điều này, cơn khát danh hiệu của đội bóng phía Bắc thành London có lẽ sẽ sớm kết thúc.