M.U khi ấy đang lùng sục một tiền đạo để thế chỗ Dion Dublin, người đã bị gẫy chân trong trận đấu với Crystal Palace. Ferguson từng theo đuổi Beardsley trong một khoảng thời gian dài và ông có lý do quyết tâm với thương vụ này khi từng để vuột mất chân sút người Anh vào tay Newcastle năm 1987 với phí chuyển nhượng 3 triệu bảng.
Ferguson đã giải thích với chủ tịch Edwards rằng Beardsley, người từng đá 1 trận cho M.U ở Cúp Liên đoàn năm 21 tuổi (1982), từ lâu đã nằm trong tầm ngắm của các tuyển trạch viên.
“Dion Dublin đã bị gẫy chân trong trận gặp Palace”, Ferguson hồi tưởng trong tour giới thiệu cuốn tự truyện mới của ông. “Vì vậy chúng tôi đã bắt đầu bàn về việc mau chóng tìm một ai đó thay thế. Peter Beardsley không thường xuyên chơi cho Everton ở thời điểm đó, nên tôi đã đến văn phòng của Martin Edwards và nói: “Tại sao chúng ta không cố gắng ký với Peter Beardsley?””.
Peter Beardsley (phải)
Mọi chuyện đáng ra sẽ thuận theo tự nhiên nếu như không có một cuộc gọi bất thường từ chủ tịch Bill Fotherby của Leeds United.
“Khi tôi đang ở trong văn phòng, có một cuộc gọi đến, đó là chủ tịch Bill Fotherby của Leeds hỏi rằng chúng tôi có sẵn sàng bán Dennis Irwin cho họ hay không”.
“Ở thời điểm đó, tôi đã viết tên Cantona lên tập giấy của ông ấy (Martin Edwards)”.
Họ nói rằng họ sẽ trở lại với chúng tôi trong nửa giờ đồng hồ nữa. Nửa giờ để bàn về 1 cầu thủ như Cantona ư? Với những điều như thế này, chúng tôi cần phải có 5 ngày để giải quyết”.
“Tôi biết sắp có điều gì có tích cực và họ đã trở lại và nói rằng sẵn sàng bán cậu ấy với giá 1 triệu bảng”.
“Chúng tôi đã ký hợp đồng với Cantona ngay ngày hôm sau”.
Phần còn lại, như họ vẫn nói, là lịch sử.