KHÔNG CHỈ THUA TỶ SỐ
Nếu Man United chỉ thua Newcastle trong một tình huống, trong một khoảnh khắc Cabaye đưa bóng vào lưới, thì họ có quyền đổ lỗi cho sự thiếu may mắn: chỉ 7 phút trước khi Newcastle ghi bàn, Anita đã để bóng đập trúng tay trong vòng cấm nhưng trọng tài không thổi phạt.
Nhưng họ không chỉ thua trong tình huống đó, mà thua toàn diện. Ngay tại Old Trafford, họ thua đối phương về mọi chỉ số: cầm bóng ít hơn (47%), thua trong 2/3 số các pha không chiến, chuyền bóng ít chính xác hơn (78% đường chuyền đến đích so với 81% của đối phương), tổng số pha dứt điểm cũng thấp hơn (8 so với 9). Đoàn quân của David Moyes chỉ là một đội bóng tầm thường với lối chơi rời rạc, và không hề mang tinh thần của một nhà vô địch. Ngay cả khi đã bị dẫn trước, cũng không nhìn thấy sự phản kháng từ phía đội chủ nhà.
Lần gần nhất Everton thắng tại Old Trafford trước mùa giải này đã diễn ra từ cách đây 21 năm. Lần gần nhất Newcastle thắng trước đêm thứ Bảy, năm 1972, thì Ryan Giggs còn chưa ra đời. Và lần gần nhất M.U thua 2 trận liên tiếp trên sân nhà, tháng 5/2002, thì David Moyes mới bắt đầu trở thành một HLV tại Premier League được vài tuần. Những điều đang diễn ra hoàn toàn xa lạ với Old Trafford, và có thể là những đối thủ căm ghét M.U nhất, cũng khó mà tưởng tượng được.
Họ không chỉ thua về tỷ số, mà còn thua cả về đấu pháp, thua về tinh thần. Bây giờ, khi M.U đã thua, có thể nhìn lại và nhận ra rất nhiều vấn đề trong cách bố trí đội hình của Moyes. Lần cuối cùng Robin van Persie chơi hộ công là khi nào? Ý tưởng nào khiến ông xếp anh đá ở vị trí của Rooney, hỗ trợ Chicharito đá cao nhất trên hàng công chứ không phải ở chỗ săn bàn quen thuộc? Cleverley đã làm được gì ở mùa giải này để được tin tưởng trong một trận đấu quan trọng như thế này? Tiền vệ người Anh, cùng với Jones, đã rơi vào một cuộc chiến không cân sức với bộ ba Cabaye-Tiote-Anita. Việc thay Anderson vào sân ở phút 69 trực tiếp “tố cáo” sai lầm của Moyes từ đầu, khi M.U không đủ sức tranh chấp ở khu vực giữa sân.
KHÁCH QUAN HAY CHỦ QUAN?
Gần như tất cả những quyết định của Moyes đến lúc này, dù là trong 2 trận thua gần đây hay từ đầu mùa giải, đều có thể được lôi ra chỉ trích, khi chúng đã được chứng minh là sai lầm.
Tất nhiên, có một lý do kinh điển có thể được sử dụng trong trường hợp này, và Moyes cũng nói ra một lần nữa sau trận đấu: “Đang có một cuộc chuyển giao diễn ra lúc này”.
Nhưng một cuộc chuyển giao cũng không lý giải được việc những ngôi sao của Man United chơi dưới sức. Và một cuộc chuyển giao, không lý giải được thái độ của Rio Ferdinand trên băng ghế dự bị: người ta đã nhìn thấy anh cười khúc khích. Bất mãn? Khinh bỉ? Cảm thấy chán chường? Đang có nhiều dấu hiệu cho thấy sóng gió đã nổi trong phòng thay đồ M.U.
CĐV M.U vẫn đang tỏ ra rất độ lượng. Nhưng có lẽ lỗi không hoàn toàn đến từ “giai đoạn chuyển giao”. Có thể lỗi là của David Moyes - việc chọn ông ngay từ đầu đã là sai lầm. M.U đang đứng trước khả năng không được dự Champions League lần đầu kể từ mùa giải 1995/96, khi đã kém Top 4 tới 7 điểm. Đó sẽ là thảm họa nếu nó diễn ra. Một cuộc sa thải lúc này liệu có cứu được Quỷ đỏ?