Với Mourinho, Mesut Oezil là gì? Hãy nhớ lại những lời của ông vào ngày 4/9, khi được hỏi về việc Oezil tới Arsenal: “Oezil là độc nhất. Chẳng có bản sao nào của cậu ấy cả - kể cả bản sao không hoàn chỉnh. Cậu ấy là số 10 tuyệt vời nhất thế giới”. Ông cũng đưa anh lên tầm của những huyền thoại: “Ai cũng yêu mến cậu ấy và ai cũng thấy một chút của Luis Figo và Zinedine Zidane trong cậu ấy”.
Ông không hề quá lời. Những màn rê dắt như phù thủy của Oezil cũng như những pha phân phối, kiến tạo như có... tám con mắt của anh đã mang tới 92 pha “dọn cỗ” cho đồng đội chỉ trong vòng 3 mùa giải, nhiều hơn bất kỳ cầu thủ nào ở châu Âu trong thời gian ấy. Theo thống kê của ESPN, cứ trung bình 22,1 phút trên sân, anh lại kiến tạo một bàn. Đôi giày anh sử dụng trong mùa giải 2010/11 thậm trí được vinh dự trưng bày trong bảo tàng của Real.
Liệu có bao nhiêu HLV dám gạt bỏ siêu sao Kaka, “báu vật” của chủ tịch Florentino Perez để sử dụng một chàng trai trẻ tuổi mới chỉ thực sự nổi lên sau World Cup 2010? Ông đặt anh vào vai trò “nhạc trưởng” và niềm tin của ông thực sự đã tạo điều kiện để tiềm năng của Oezil nảy nở.
Mourinho nói đúng, “ai cũng yêu mến cậu ấy”. Còn nhớ trong trận tranh Siêu Cúp TBN mùa 2011/12, khi David Villa tát lén Oezil rồi lẩn đi, Gonzalo Higuain - một cầu thủ nổi tiếng về sự hiền lành - đã nổi giận và chạy tới xô đẩy Villa, đương nhiên anh cũng không quên dành cho cựu tiền đạo của Barca những “lời vàng ý ngọc”, tất cả để bảo vệ bạn của mình. Oezil đi rồi, Cristiano Ronaldo nổi giận và công khai khẳng định chỉ Oezil mới hiểu hết cách anh di chuyển trước khung thành. Alvaro Arbeloa tưởng rằng phóng viên... đùa khi được tiết lộ thông tin. Sergio Ramos đăng lên Twitter một bức ảnh đang cầm áo thi đấu số 10 của Oezil tại Real thay lời tạm biệt.
Rõ ràng, anh được tất cả thừa nhận. Hẳn anh cũng gần gũi với tất cả mọi người, bởi mối quan hệ với đồng đội sẽ không thể tốt tới mức ấy. Từ một cậu nhóc gầy gò đến từ Werder Bremen, anh rời đi với tư cách của một Galactico, một người bạn được thừa nhận bởi tất cả những cá tính lớn.
Và rồi còn đó tình cảm anh giành cho Mourinho. Ngày 30/10, The Blues đánh bại Pháo Thủ với tỉ số 2-0 để loại họ khỏi Cúp Liên đoàn. Tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên, Oezil cởi áo thi đấu, mang tới tặng cho ông thầy cũ và không quên kèm theo một cái ôm nồng thắm. Hẳn anh còn chưa hiểu được sự căng thẳng giữa Arsenal và Chelsea, bởi hành vi này không khác nào chọc giận người hâm mộ đội nhà.
Nhưng không có những lời chỉ trích nào cả. Ai cũng hiểu rằng thầy trò Mourinho – Oezil đều là những nạn nhân của Florentino Perez, nạn nhân của lời nguyền La Decima, của chính sách Galacticos. Bất kể ai cũng phải công nhận tình cảm của họ, dù giờ Mou và Oezil đang ở hai chiến tuyến trái ngược nhau.
Đêm thứ Hai, Arsenal và Chelsea đối đầu trong trận đấu có thể quyết định ngôi đầu bảng của Pháo Thủ (Liverpool đang nắm cơ hội vươn lên). Cặp thầy-trò xưa sẽ đối mặt lần thứ hai kể từ khi cùng rời Real sau Hè 2013. Arsenal dù thắng hay thua vẫn sẽ phải chấp nhận tình cảm của Oezil giành cho người thầy, người cha, người nâng đỡ anh lên tầm đẳng cấp thế giới. Lật lại quá khứ, nếu không nhờ Mourinho, chắc gì đã có ngày anh tới để thay đổi bộ mặt Arsenal?