Trước khi bước vào trận gặp Chelsea, các cầu thủ Arsenal đã biết mình không còn ở ngôi đầu, sau khi Liverpool đánh bại Cardiff 3-1 ở Anfield. Ngay cả vị trí thứ 2 cũng sẽ bị đe dọa nghiêm trọng, khi Man City sút vào lưới Fulham 4 bàn ở Craven Cottage. Họ lẽ ra phải nhìn vào mắt nhau và quyết tâm giành lại ngôi vị số một. Trước đây, những cầu thủ giàu nhiệt huyết như Patrick Vieira và Martin Keown chắc chắn sẽ làm như thế.
Nhưng có vẻ như Arsenal đã không giành được danh hiệu quá lâu rồi nên họ quên mất phải làm sao, dù mùa này đội bóng của HLV Arsene Wenger có được ưu thế của sự ổn định sau khi những kình địch truyền thống của họ đều đã thay HLV trong mùa Hè.
HLV Wenger (phải) vẫn chưa thắng được Mourinho
Sắp tới, đội bóng của Wenger sẽ làm khách tại West Ham, rồi sau đó là Newcastle trước năm mới. Lúc này, họ phải mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Premier League đã bị mê hoặc bởi những màn trình diễn của Mesut Oezil, Aaron Ramsey hay Tomas Rosicky, nhưng họ đều chưa thể hiện được mình ở những trận đấu lớn. Các kỹ năng của họ là tuyệt vời, dù vậy vẫn còn chút gì đó chưa hoàn chỉnh ở một đội bóng có tham vọng vô địch.
Theo Walcott (phải) không đóng góp được gì nhiều cho Arsenal
Theo Walcott, người ghi 2 bàn vào lưới Man City sau khi trở lại từ chấn thương, đã gắn bó với Arsenal từ tháng 1/2006 tới nay. Anh lẽ ra phải là thủ lĩnh. Sau những cống hiến đó, anh lẽ ra phải được trao băng đội trưởng và là người dẫn dắt, tạo cảm hứng cho CLB.
Những buổi tối như thế này, khi Walcott đối mặt với một hậu vệ trái thuận chân phải, Cesar Azpilicueta, lẽ ra anh phải tỏa sáng. Với việc Ashley Cole lại bị bỏ trên ghế dự bị của Chelsea, Walcott hẳn phải tự tin hơn nhiều: Cole ngồi dự bị là khích lệ lớn về tâm lý với bất kỳ tiền vệ cánh phải nào đối mặt Chelsea. Nhưng trừ một pha đòi hưởng phạt đền (có phần xác đáng) trong hiệp 1, Walcott chẳng đóng góp được gì nữa.
Và Oezil biến đi đâu? Với một cầu thủ trị giá 42,5 triệu bảng, các CĐV Arsenal có quyền hy vọng nhiều hơn từ anh trong những trận đấu lớn như thế này. Quá nhiều lần, Oezil chỉ đứng đợi bóng đến chân anh, trong khi lẽ ra tiền vệ người Đức phải là người khiến quả bóng nhảy trong chân. Trong khi đó, Ramsey vẫn tiếp tục di chuyển không mệt mỏi, nhưng anh cần nhiều sự hỗ trợ hơn từ hàng tiền vệ. Trong những trận đấu như thế này, Arsenal cần một ngôi sao nổi bật hẳn lên, một một thủ lĩnh đủ khả năng xoay chuyển cục diện trận đấu. Arsenal chưa có một người như thế trong đội hình.
Theo Walcott (phải) không đóng góp được gì nhiều cho Arsenal
Những buổi tối như thế này, khi Walcott đối mặt với một hậu vệ trái thuận chân phải, Cesar Azpilicueta, lẽ ra anh phải tỏa sáng. Với việc Ashley Cole lại bị bỏ trên ghế dự bị của Chelsea, Walcott hẳn phải tự tin hơn nhiều: Cole ngồi dự bị là khích lệ lớn về tâm lý với bất kỳ tiền vệ cánh phải nào đối mặt Chelsea. Nhưng trừ một pha đòi hưởng phạt đền (có phần xác đáng) trong hiệp 1, Walcott chẳng đóng góp được gì nữa.
Và Oezil biến đi đâu? Với một cầu thủ trị giá 42,5 triệu bảng, các CĐV Arsenal có quyền hy vọng nhiều hơn từ anh trong những trận đấu lớn như thế này. Quá nhiều lần, Oezil chỉ đứng đợi bóng đến chân anh, trong khi lẽ ra tiền vệ người Đức phải là người khiến quả bóng nhảy trong chân. Trong khi đó, Ramsey vẫn tiếp tục di chuyển không mệt mỏi, nhưng anh cần nhiều sự hỗ trợ hơn từ hàng tiền vệ. Trong những trận đấu như thế này, Arsenal cần một ngôi sao nổi bật hẳn lên, một một thủ lĩnh đủ khả năng xoay chuyển cục diện trận đấu. Arsenal chưa có một người như thế trong đội hình.