1. Arsene Wenger nói: Man City còn lâu mới đáng được coi là bất khả chiến bại, cơ hội vô địch của họ không hơn Man United là bao.
Người ta hiểu rằng, Jose Mourinho đang chơi đòn tâm lý chiến. Ông muốn gây sức ép lên HLV Manuel Pellegrini bằng việc trao cho họ tư cách của một ứng viên hàng đầu cho chức vô địch. Mourinho thậm chí cũng biết thừa tuyên bố của mình sẽ được hiểu như thế nào. “Tôi làm sao gây sức ép cho họ được? Đến Jovetic cũng chỉ là tiền đạo thứ 4 của Man City thì họ phải chịu sức ép gì chứ?” - ông tiếp tục khích bác.
Người ta cũng hiểu rằng Wenger đang chơi đòn tâm lý chiến. Ông muốn gia tăng sự tự tin cho các cầu thủ Arsenal, những người đã thua Man xanh 3-6 cách đây chưa lâu. Ông cũng muốn đánh vào chiến ý của các cầu thủ Man City - đặc biệt là khi đay nghiến phong độ sân khách của đội bóng này: “Họ có đội hình mạnh, phải rồi, đội hình mà người ta có thể giả vờ là đã tự tạo ra nó. Nhưng đến cuối ngày, vấn đề là bạn làm được gì trên sân”.
Hai phát biểu trái ngược, nhưng được đưa ra trong cùng một ngày. Hãy nghĩ đến điều đó: trong hai cuộc họp báo không liên quan diễn ra trước vòng đấu, hai vị HLV đang cạnh tranh với Man City cùng bàn tán về đẳng cấp của Man City.
Có một sự dè chừng không nhẹ đến từ Arsenal và Chelsea. Họ thực sự ý thức được rằng đội bóng nào là nguy hiểm nhất tại Premier League 2013/14. Nếu không muốn nói là run rẩy.
2. Nếu phân tích theo kiểu của Jose Mourinho, thì Man City về lý thuyết là bất khả chiến bại ở Premier League. Tiền đạo thứ 3 của họ là Dzeko, tiền đạo thứ 4 là Jovetic. Trừ vị trí trung vệ vốn hơi “thiếu thốn” khi chỉ 4 người có thể đá được ở đó và phụ thuộc vào Kompany thì ở đâu họ cũng thừa thãi những ngôi sao đẳng cấp cao.
Cái cách họ đánh bại Swansea dù đã có không ít những giây phút chệch choạc nói lên sự nguy hiểm. Yaya Toure có thể đi bóng vào từ ngoài vòng cấm và dứt điểm giữa vòng vây các hậu vệ đối phương, vào góc xa, đi qua thủ môn và ghi bàn.
Nhưng vấn đề của Man City không nằm trong những cái tên. Từ ngày các tỷ phú mua lại CLB này và lấp đầy nó bằng những ngôi sao, thì vấn đề của họ luôn là 2 thứ: tinh thần thi đấu và chiến thuật.
Chiến thuật bây giờ có vẻ ổn hơn thời của Mancini. Tinh thần thi đấu cũng tốt hơn, khi chưa thấy ai đánh đấm nhau trên sân tập. Nhưng họ vẫn cần có sự lạnh lùng của một nhà vô địch.
3. Mourinho nghĩ thế này, Wenger nghĩ thế khác, nhưng câu hỏi quan trọng nhất của chức vô địch Premier League 2013/14 là: Man City tự nghĩ thế nào về bản thân họ?
Nếu nghĩ theo hướng của Mourinho thì họ cũng sẽ tự gây áp lực cho mình. Nghĩ theo hướng của Wenger thì sự tự tin giảm sút.
Người ta đã chứng kiến quá đủ một Man City với tâm lý thi đấu “nhược tiểu” dưới thời của Roberto Mancini, tung ra sân đội hình siêu mạnh nhưng tấn công rón rén vì sợ thất bại, sợ không đủ sức đàn áp đối phương rồi.
Man City đã tái hiện được chuỗi 5 trận thắng liên tiếp, điều mà họ không thể làm kể từ sau chức vô địch mùa Hè năm 2012.
Và bây giờ là lúc họ không cần nghĩ gì cả. Họ chỉ cần chơi lạnh lùng như một cái máy, điều mà những đội bóng hàng đầu châu Âu luôn làm. Liệu Man City có làm được không?