Arsenal khởi đầu mùa bóng này với phong độ ghi bàn rực sáng của Giroud, ngoài ta còn phải kể đến tài kiến thiết của Oezil hoặc cái duyên ghi bàn bất ngờ của Ramsey. Sau đó, khi Giroud nghỉ thi đấu một thời gian ngắn, lập tức tiền vệ cánh Walcott nổi lên gánh vác trách nhiệm ghi bàn trong vai trò tiền đạo cắm.
Mỗi khi các cầu thủ đá tiền đạo của Arsenal tịt ngòi hoặc chơi mờ nhạt, các tiền vệ như Wilshere, Cazorla hoặc thậm chí là Flamini biết cách vươn lên đúng lúc, ghi những bàn thắng then chốt. Và mới nhất thì đến lượt O.Chamberlain (mới trở lại sau thời gian chấn thương dài) trở thành người giải cứu đội quân của Wenger ở vòng đấu gần nhất tại Premier League, giúp The Gunners vượt qua Man City để đòi lại ngôi đầu bảng.
Thậm chí, có những thời điểm một cầu thủ dự bị tưởng chừng “không đáng nhắc tới” như Nicklas Bendtner cũng ghi được bàn thắng quan trọng, hoặc như cầu thủ trẻ Gnabry nổi lên như một ngòi nổ lợi hại ở tuyến giữa. Điều này khác hẳn so với trong quá khứ, khi Arsenal chỉ phụ thuộc vào một cá nhân xuất chúng, như Henry, Fabregas hay Van Persie.