Người ta cho rằng Man City chỉ là một Barca thu nhỏ, bởi giữa họ có nhiều nét tương đồng. Giám đốc thể thao của Man xanh hiện tại là Txiki Begiristain, người từng đảm nhận chức vụ tương đương tại Barca. Ferran Soriano cũng từng là phó chủ tịch phụ trách kinh doanh dưới thời Joan Laporta tại Catalunya, và nay đang là giám đốc điều hành của The Citizens.
Không ngạc nhiên khi đường lối phát triển của đội nửa xanh thành Manchester hiện tại hoàn toàn tương đồng với Barca trong quá khứ: “một triết lý bóng đá chung xuyên suốt từ đội một cho tới các đội trẻ”. Họ rất chú trọng vào đầu tư cho tương lai, mà cụ thể là tập trung vào trung tâm đào tạo trẻ Etihad Campus, cũng giống như La Masia của Blaugrana vậy.
Nhưng nếu chỉ vì thế mà khẳng định Man City đang đơn thuần sao chép lại mô hình từng làm nên chu kì thành công vĩ đại của Barca sẽ là sai lầm. Bởi ngoài cách làm bóng đá chung, chiến thuật và lối chơi của hai CLB sẽ chạm trán nhau tại Champions League đêm nay là hoàn toàn khác biệt.
Man City với lối tấn công dồn dập, áp đảo và vượt trội trước hầu hết đối thủ, nhưng lại tỏ ra thực dụng và hiệu quả mỗi khi đối mặt với các kình địch, khía cạnh đã được họ thể hiện trong trận thắng Chelsea vào cuối tuần trước và xa hơn là ở chiến thắng trước Liverpool hồi cuối năm ngoái.
Sự nguy hiểm của Citizens tới từ tất cả các tuyến chứ không chỉ hàng công hay tiền vệ. Những pha dâng cao của Pablo Zabaleta hay Aleksandar Kolarov rồi tạt hoặc căng ngang vào trong, hoặc thậm chí dứt điểm ngay đều chứa đựng sức tàn phá không thua kém những tình huống bứt tốc của Jesus Navas hay những quả chọc khe của Yaya Toure.
Nhắc tới thành công của Man City ở mùa giải này, không thể không kể tới bộ đôi tiền vệ trung tâm Toure và Fernandinho. Trong đó, cựu cầu thủ Barca đóng vai trò tiền vệ con thoi, đồng thời kiêm luôn nhiệm vụ tổ chức thế trận với những đường chuyền phát động hoàn hảo. Chơi bên cạnh anh, tân binh Fernandinho là tấm lá chắn thép trước mặt bộ tứ vệ, giải phóng Toure khỏi nhiệm vụ phòng ngự từ xa để yên tâm tấn công.
Đối thủ của thầy trò Manuel Pellegrini đêm nay đã khác đôi chút so với phong cách tiqui-taca được cả thế giới ngưỡng mộ, được hình thành dưới triều đại Pep Guardiola. Sự xuất hiện của HLV Gerardo Martino đã dẹp bỏ thứ bóng đá quen thuộc nhưng lại thiếu hiệu quả dưới thời Tito Vilanova, thay vào đó là cách tiếp cận trực diện hơn và cách đánh biên rộng hơn.
Trong quá khứ, lối chơi tiqui-taca dưới thời Guardiola và sau đó là “người thừa kế” Vilanova, luôn bắt đầu từ khả năng kiểm soát bóng. Mỗi trận họ có vô số những pha chuyền bóng tam giác, đạt tỉ lệ chính xác thường xuyên vượt quá 90%. Man City chưa bao giờ chơi bóng theo phong cách ấy. Trong số 2 người TBN họ sở hữu, David Silva vẫn thích chọc khe và căng ngang hơn, trong khi Navas đá thuần Anh hơn bất kỳ cầu thủ chạy cánh nào tại Premier League, chỉ chạy, tạt, căng ngang hoặc sút góc hẹp.
Bởi vậy, đừng nghĩ Man City là một Barca thu nhỏ. Họ có phong cách riêng và đang thành công với phong cách ấy. Trong đường lối phát triển, họ cũng đang đi đúng hướng, với những con người từng làm việc tại Nou Camp. Citizens chỉ đang kế thừa có chọn lọc những gì từng làm nên thành công của Barca mà thôi, và đó là điều đáng khen ngợi.