Tuy nhiên, ban lãnh đạo Man United có vẻ sẽ không làm như thế. Thật ra, ngay cả các CĐV áo đỏ cũng nhắc đi nhắc lại rằng hãy “cho ông ấy thêm thời gian”. Man United là một CLB biết rõ hơn ai hết rằng, những điều tốt đẹp sẽ đến nếu họ kiên nhẫn với một HLV đang đứng trước nhiều khó khăn. Khi Sir Alex Ferguson nói với các CĐV Man United rằng, hãy “ủng hộ” lựa chọn của ông trong bài phát biểu chia tay sân Old Trafford tháng 5 năm ngoái, có lẽ chính nhà cầm quân người Scotland cũng đã đoán trước cuộc chuyển giao sẽ đầy trắc trở.
“Tôi muốn nhắc nhở các bạn rằng, chúng ta từng trải qua những thời kỳ khó khăn ở đây, và CLB đã ủng hộ tôi. Ban lãnh đạo ủng hộ tôi, ban huấn luyện ủng hộ tôi và các cầu thủ ủng hộ tôi. Giờ nhiệm vụ của các bạn là ủng hộ HLV mới”, Sir Alex nói khi đó. Dựa trên những gì ông đã làm được cho bóng đá và cho Man United. Ý kiến của Ferguson đương nhiên là rất giá trị. Tuy nhiên, cũng cần lắng nghe những lời phản bác.
Rốt cuộc, câu hỏi tối thượng với Man United lúc này là “điều gì xảy ra nếu bạn kiên nhẫn với người không đáng để đặt trọn niềm tin?” Manchester United quyết tâm chứng tỏ việc bổ nhiệm Moyes là tầm nhìn dài hạn của CLB, là sự tiếp nối và kế thừa. Vào tháng 5, phó chủ tịch điều hành Ed Woodward đã mô tả quyết định mời Moyes là “sự tiếp nối liền lạc như một bộ áo liền quần”.
9 tháng sau, không ít CĐV Man United đang cảm thấy người thợ may của họ đã quá vội vàng. Vấn đề nằm ở chỗ, tại Old Trafford lúc này có quá ít điều để hy vọng, cũng như quá ít dấu hiệu của sự tiến bộ. Hàng loạt các kỷ lục bất đắc dĩ đã bị phá trong một mùa giải Premier League tồi tệ.
Man United đã thua 8 trận cả giải. Từ mùa 2003-04 tới giờ họ không thua nhiều trận như thế trong cả một mùa bóng. Nhiều người đã bắt đầu tin rằng đội bóng của Moyes sẽ phá kỷ lục 9 trận thua tồi tệ của Man United thời “Djemba-Djemba”. Nếu thành tích là vấn đề duy nhất, thì kêu gọi sa thải Moyes vào mùa Hè này sẽ là suy nghĩ thiển cận. Tuy nhiên, kết quả chỉ là một chuyện. Vấn đề thật sự của Moyes là ông mang tới rất ít hy vọng cho tương lai.
Những gì đang diễn ra cho thấy, có rất ít bằng chứng để nói rằng Moyes sẽ giống với Sir Alex. Vào lúc Ferguson tới Man United, ông đã chứng tỏ được mình là một người có thể chiến thắng. Aberdeen của ông đã phá vỡ thế lưỡng cực tồn tại suốt nhiều thập kỷ ở Scotland. Kể từ khi Sir Alex tới Manchester, tình trạng đó ngay lập tức quay lại. Rangers cùng Celtic chia nhau chức vô địch Scotland, đó là bằng chứng cho thấy kỳ tích của Aberdeen lớn lao ra sao. Ferguson còn thành công cả ở châu Âu nữa.
Khi nói về chính mình năm 2012, Ferguson nhận xét “tôi là một người chiến thắng”, và không chỉ là về giai đoạn tại Man United. Không ai có thể tranh cãi với ông. Trong khi đó, có rất ít dấu hiệu cho thấy Moyes có thể là một người chiến thắng. Quãng thời gian của ông ở Everton không mang về danh hiệu nào, và thành tích của họ trước nhóm “bộ tứ” truyền thống rất kém cỏi. Ông chỉ đơn giản giữ được The Toffees ở lại Premier League, và đôi khi tham gia vào cuộc đua Champions League, thường là chỉ cho đủ số.
Triết lý huấn luyện của Moyes cũng khác Ferguson. Cách chiêu mộ cầu thủ có vẻ cũng khác. Trong khi Moyes tập trung vào phương pháp, thống kê, tỉ mỉ và chi li, thì Ferguson thiên về tạo cảm hứng, tâm lý và gầy dựng lòng tin. Moyes và Sir Alex có thể nói chung một giọng Scotland, nhưng bóng đá của họ rất khác nhau. Những gì diễn ra trên sân thể hiện điều đó. Quả thật, Man United chưa bao giờ chơi thứ bóng đá tẻ nhạt như thế suốt nhiều năm qua, mà trận hòa 2-2 với Fulham mới đây là một ví dụ điển hình. Người ta nói nhiều về tổng số quả tạt của Man United trong trận đó, nhưng vấn đề nằm ở chỗ Moyes không chịu thay đổi. Nếu CLB áo đỏ cứ chơi bóng như hiện giờ, giữ ông lại sẽ là một sai lầm trầm trọng.
Khi Man United, với nguồn lực vượt xa Fulham trên các khía cạnh sáng tạo, tài năng tấn công và tạo cảm hứng, chấp nhận một thứ bóng đá tầm thường, chính họ đã trao kết quả vào tay số phận. Đáng nói hơn, đó là cách M.U chơi bóng sau những gì đã diễn ra trên sân Stoke City. Trận ấy chỉ riêng trong hiệp 1, Man United có tới 21 đường chuyền dài (và chỉ 5 thành công). Ngay từ đầu, đó đã là một lựa chọn sai lầm, nhưng Moyes không hề cho thấy ông sẽ thay đổi. Đúng là Moyes đã không gặp may trong nhiều chuyện ở Old Trafford mùa này, nhưng nỗi thất vọng của 2 trận đấu đó là trách nhiệm của riêng ông.
Nhìn chung, các ông chủ sẽ bị gọi là suy nghĩ thiển cận nếu thay HLV xoành xoạch. Khi Southampton sa thải Nigel Adkins, nhiều CĐV thông cảm với ông vì có cảm giác ông bị đối xử bất công sau khi đã đưa CLB trở lại Premier League. Một trường hợp khác là khi HLV còn chưa kịp ngồi nóng chỗ, như Rene Meulensteen vừa bị sa thải ở Fulham.
Nếu Moyes bị sa thải trong mùa Hè, rõ ràng là ông không bị trừng phạt vì thành công. Nên nhớ, ở thời buổi này, một mùa giải đã là quá dài để thể hiện mình, nhất là ở một CLB lớn như Man United. Nhiều người sẽ nhắc lại thời kỳ đầu của Sir Alex ở Old Trafford, nhưng họ cần phải có trí nhớ tốt hơn. Trong mùa giải trọn vẹn đầu tiên của Ferguson, ông nhận một CLB về đích thứ 11 năm trước đó, và đưa đội bóng về đích thứ nhì. Moyes nhận một đội vô địch với khoảng cách 11 điểm so với đội thứ 2, và Quỷ đỏ hiện đang xếp thứ 7.
Không ai có thể phủ nhận nhiệm vụ của Moyes là đầy thách thức, khi ông thay thế HLV có lẽ là vĩ đại nhất thế giới. Tuy nhiên, nhiệm vụ đó không phải là bất khả thi. Những nền tảng cho thành công ở Man United vẫn còn đó, sau bao năm thống trị ở đỉnh cao. Đội hình M.U cần tăng cường, nhưng thực tế họ vẫn sở hữu những nhà vô địch.
Ở ngoài kia, còn rất nhiều HLV với lý lịch công việc tốt hơn Moyes. Bổ nhiệm họ không có nghĩa là Man United suy nghĩ thiển cận hay quá vội vàng.