Trùng hợp thay, những người đã tạo nên khoảnh khắc tuyệt vời đó cho Jose Mourinho, lại chính là 2 cái tên nổi bật nhất trong đám học trò cưng đã cùng ông xây dựng một đế chế Chelsea vào năm 2004 - nhiệm kỳ đầu của “Người đặc biệt” tại Stamford Bridge. Trải qua nhiều đời HLV, họ (Lampard, Terry) đôi khi bị ghét bỏ bởi Andre Villas Boas hay Rafa Benitez, được yêu mến bởi Roberto Di Matteo hay Carlo Ancelotti, nhưng chỉ thực sự được trọng dụng dưới bàn tay của Mourinho.
Chỉ dưới tay Mourinho, Lampard mới có thể phát huy hết tất cả những tinh hoa của anh ở tuyến giữa, cũng như Terry mới có thể trở lại hình ảnh của một “lá chắn thép” quen thuộc nơi hàng thủ. Dưới tay Mou, những cú đá phạt gián tiếp của Lampard mới tìm lại được độ “sắc”, hay những pha lên tham gia tấn công của Terry mới có được sự dũng mãnh ngày nào. Mou tin tưởng vào khả năng của họ, và họ cũng đã tri ân người đã có rất nhiều công sức dìu dắt mình trở thành những tượng đài tại Chelsea.
Chính Mourinho là người đã thuyết phục Lampard chưa vội ký vào bản hợp đồng sơ bộ với một đội bóng tại giải Nhà nghề Mỹ, MLS cũng như động viên Terry để cầu thủ này có thể tìm lại được phong độ cao nhất. Đồng thời, để chứng tỏ cho sự nghiêm túc của mình, HLV người BĐN đẩy Ashley Cole lên băng ghế dự bị. Ông cho thấy sự công minh của mình, rằng không phải công thần nào cũng được đảm bảo vị trí, nhưng khi họ đã có được điều này, thì đó là một sự tôn trọng cũng như ngưỡng mộ rất lớn về tài năng và tính cách đã được Mourinho “phê duyệt”.
Những bàn thắng muộn, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, cũng chứng tỏ được những nỗ lực không biết mệt mỏi từ những người tạo ra nó, từ đội bóng làm nên điều đó. Cú đá phạt đưa bóng đi thẳng vào khung thành Tim Howard của Lampard chứng tỏ sự quyết tâm rất lớn của tiền vệ mang áo số 8, và sự có mặt của Terry vào thời điểm đó, vô hình trung khiến lực đi của trái bóng trở nên “ảo” hơn, khiến Howard không thể bình tĩnh cản phá. Đó có thể là một pha “đốt đền” của thủ thành Everton, nhưng sự có mặt của “số 26” Chelsea trong hoàn cảnh đó mang một giá trị khác. Giá trị của một thủ lĩnh trong những hoàn cảnh khó khăn. Và giá trị của một nhà vô địch trong những tình thế hiểm nghèo.
Mùa giải đang bước vào giai đoạn nước rút đầy khắc nghiệt cả ở giải quốc nội lẫn đấu trường châu Âu. Everton chính là dạng thử thách mà Chelsea sẽ phải đối mặt, dù nó mới chỉ là ở cấp độ nhẹ. Tuy nhiên, cách mà Chelsea “vượt rào” cho thấy họ đang có đầy đủ những yếu tố cần và đủ của một nhà vô địch đích thực. Và nếu The Blues có thể lên ngôi vào cuối mùa, người ta sẽ lại nhắc đến cách “đắc nhân tâm” thiên tài của Jose Mourinho.
Chỉ dưới tay Mourinho, Lampard mới có thể phát huy hết tất cả những tinh hoa của anh ở tuyến giữa, cũng như Terry mới có thể trở lại hình ảnh của một “lá chắn thép” quen thuộc nơi hàng thủ. Dưới tay Mou, những cú đá phạt gián tiếp của Lampard mới tìm lại được độ “sắc”, hay những pha lên tham gia tấn công của Terry mới có được sự dũng mãnh ngày nào. Mou tin tưởng vào khả năng của họ, và họ cũng đã tri ân người đã có rất nhiều công sức dìu dắt mình trở thành những tượng đài tại Chelsea.
Chính Mourinho là người đã thuyết phục Lampard chưa vội ký vào bản hợp đồng sơ bộ với một đội bóng tại giải Nhà nghề Mỹ, MLS cũng như động viên Terry để cầu thủ này có thể tìm lại được phong độ cao nhất. Đồng thời, để chứng tỏ cho sự nghiêm túc của mình, HLV người BĐN đẩy Ashley Cole lên băng ghế dự bị. Ông cho thấy sự công minh của mình, rằng không phải công thần nào cũng được đảm bảo vị trí, nhưng khi họ đã có được điều này, thì đó là một sự tôn trọng cũng như ngưỡng mộ rất lớn về tài năng và tính cách đã được Mourinho “phê duyệt”.
Những bàn thắng muộn, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, cũng chứng tỏ được những nỗ lực không biết mệt mỏi từ những người tạo ra nó, từ đội bóng làm nên điều đó. Cú đá phạt đưa bóng đi thẳng vào khung thành Tim Howard của Lampard chứng tỏ sự quyết tâm rất lớn của tiền vệ mang áo số 8, và sự có mặt của Terry vào thời điểm đó, vô hình trung khiến lực đi của trái bóng trở nên “ảo” hơn, khiến Howard không thể bình tĩnh cản phá. Đó có thể là một pha “đốt đền” của thủ thành Everton, nhưng sự có mặt của “số 26” Chelsea trong hoàn cảnh đó mang một giá trị khác. Giá trị của một thủ lĩnh trong những hoàn cảnh khó khăn. Và giá trị của một nhà vô địch trong những tình thế hiểm nghèo.
Mùa giải đang bước vào giai đoạn nước rút đầy khắc nghiệt cả ở giải quốc nội lẫn đấu trường châu Âu. Everton chính là dạng thử thách mà Chelsea sẽ phải đối mặt, dù nó mới chỉ là ở cấp độ nhẹ. Tuy nhiên, cách mà Chelsea “vượt rào” cho thấy họ đang có đầy đủ những yếu tố cần và đủ của một nhà vô địch đích thực. Và nếu The Blues có thể lên ngôi vào cuối mùa, người ta sẽ lại nhắc đến cách “đắc nhân tâm” thiên tài của Jose Mourinho.