Moyes có thể thua, có thể loay hoay, nhưng ông không thể quên giá trị cốt lõi nhất của Man United: sự dấn thân, mạo hiểm. Ngay trong những dòng đầu tiên của phần lời tựa cho cuốn hồi ký của mình, Sir Alex đã viết: “Một trận đấu mẫu mực để mô tả Manchester United ư? Tôi sẽ chọn trận thứ 1.500 của tôi trên ghế huấn luyện, cũng là trận cuối cùng trước khi giải nghệ. West Bromwich Albion - Manchester United: 5-5. Điên rồ. Tuyệt vời. Giải trí. Mãnh liệt”.
Tất cả những giá trị cốt lõi ấy, người ta tuyệt nhiên không thấy trong trận đấu trên sân Olympiakos. Cũng trong phần lời tựa ấy, Ferguson kể lại câu chuyện rất có thể sẽ là tiên tri cho số phận Moyes. Kết thúc trận đấu với West Brom, Ryan Giggs chạy vào phòng thay quần áo và nói đùa: “David Moyes từ chức rồi nhe sếp”.
Rất, rất nhiều fan của “Quỷ đỏ” đang chờ mong Moyes làm điều ấy. Ngay cả những cây bút và những BLV vốn vẫn bảo vệ Moyes nhiều nhất giờ cũng thay đổi thái độ. “M.U trước đây có những thời khắc tồi tệ, nhưng tôi chưa từng thấy họ vô vọng, nhợt nhạt và tầm thường đến như vậy” là lời của Gary Lineker. Còn Matt Dickinson của tờ The Times thì viết: “M.U có thể chi thêm 200 triệu euro, nhưng sự tự tin và khát vọng là điều mà họ không sắm được cho Moyes”. Roy Keane: “Mua thêm 6 người nữa thì họa may M.U mới đổi vận”.
Mọi người đã lường trước những khó khăn mà Moyes phải gánh chịu trong mùa bóng đầu tiên. Làm HLV M.U không dễ, làm HLV M.U sau sự ra đi của Sir Alex lại càng là một thử thách khủng khiếp. Nhưng các CĐV có thể bỏ qua những kết quả chệch choạc, những thay đổi xoành xoạch như chơi trò xếp hình của Moyes, nhưng họ không chấp nhận một M.U không có khát khao bởi nó đi ngược lại truyền thống của CLB.
M.U vẫn rất nhớ Ferguson
Từ khi đám trẻ của Sir Matt Busby khiến cả châu Âu phải bật dậy, M.U chưa bao giờ rời xa triết lý bóng đá ấy. Thắng thì tốt, nhưng có thua cũng phải tràn lên quyết tử, cũng phải đổ đến giọt mồ hôi cuối cùng. M.U của Sir Alex ghi rất nhiều bàn trong những phút cuối, đến mức bị anti-fan đặt cho biệt danh là “rùa”, chính là nhờ vào tinh thần quyết chiến đến cùng ấy.
Người ta không nhìn thấy khí chất mãnh liệt ấy ở M.U mùa này mà trận đấu với Olympiakos là ví dụ tiêu biểu nhất. Rio Ferdinand, Nemanja Vidic, Michael Carrick từng là những chiến binh sắt thép dưới thời Sir Alex trải qua một trận thảm hại. Các fan dễ tha thứ cho những sai lầm về chuyên môn hơn là sự sa sút về thái độ thi đấu. Rio, Vidic và Carrick mà đi làm công sở, người ta sẽ gọi đấy là lãng công. Và nếu như những con người đã thấm nhuần giá trị của M.U như bộ 3 này mà còn đá như thế, ta chờ đợi gì ở những cầu thủ ít thâm niên hơn?
Thiếu sự tận hiến và khát vọng, M.U chơi như một CLB trung bình của Premier League. Giờ thì những người luôn ủng hộ Moyes nhiều nhất cũng đặt đặt dấu hỏi: liệu Moyes có phải là sự lựa chọn đúng đắn hay không?
Ngày Sir Alex nghỉ hưu, người ta đã biết M.U sẽ không còn là “con quỷ đỏ” khiến cả nước Anh và châu Âu nể trọng nữa. Nếu như chúng ta đã nói với nhau là: “Sir đi một nửa hồn M.U chết” thì bây giờ đã có thể làm thêm một câu đối lại. Câu ấy là:
Một nửa hồn kia... Moyes giết nốt!