Sao cũng được, nhưng việc Eto’o có đến nhiều ngày sinh khác nhau phải được xem là một chuyện bình thường. Vì sao ư? Vì anh ta là người Cameroon, mà Cameroon là ở... châu Phi.
Nhìn mặt Joseph Minala, tân binh Cameroon 17 tuổi nhưng có gương mặt của một người ngoài tứ tuần của Lazio, người ta dễ liên tưởng ngay đến “Dị nhân Benjamin”, một người càng già càng trẻ và càng trẻ thì mặt lại... càng già. Nhưng thôi, ta cứ tạm xem Minala là một trường hợp đặc biệt của tạo hóa, quên nó đi và điểm qua những trường hợp ăn gian tuổi khác. Những Taribo West, Nwankwo Kanu, Obafemi Martins, Jay Jay Okocha đều từng bị phát hiện là khai gian tuổi. Điểm chung của những cái tên này? Họ đến từ châu Phi.
Những đội bóng châu Phi thường chơi tưng bừng ở những giải đấu trẻ có vài lý do. Thứ nhất, tư duy chiến thuật của các cầu thủ tuổi teen chưa phát triển, tố chất tự nhiên của cầu thủ sẽ đóng vai trò quyết định, mà nói về tố chất tự nhiên thì châu Phi luôn có chỗ hơn người. Thứ hai, có thể do những cầu thủ “trẻ” của châu Phi đã trên 20 cả rồi, phát triển hoàn thiện hơn, kinh nghiệm nhiều hơn. Đến khi ra giải “lớn”, tức đã có sự bình đẳng về mọi mặt, châu Phi lập tức tỏ ra tụt hậu so với châu Âu.
Ở châu Phi và Nam Mỹ, việc một cầu thủ có 2-3 hộ chiếu là chuyện hết sức bình thường. Người ta từng phanh phui ra những trường hợp làm hộ chiếu giả với giá “bình dân” chỉ khoảng 10.000 naira (tức hơn 1 triệu đồng Việt Nam). Ở những quốc gia nghèo châu Phi, người ta bán hộ chiếu giả dễ như mua bán điện thoại di động.
Việc Nam Mỹ và châu Phi trở thành “vựa cầu thủ” của châu Âu đã dẫn đưa đến việc này. Cầu thủ muốn đổi đời thì phải sang châu Âu, thế thì phải làm cho mình trẻ hơn tuổi thực tế, để dễ được tuyển lựa hơn, dễ ký hợp đồng dài hơi hơn. Năm 1988, FIFA từng phát hiện ra đội hình dự Olympic của Nigeria có đến 3 cầu thủ khai gian tuổi. Sau này khi FIFA siết chặt lại vấn đề lý lịch tuổi tác ở các giải đấu trẻ, tỷ lệ gian lận có lúc đạt đến 35%.
Mourinho thừa biết việc ấy. Khi Mourinho nói đùa về tuổi tác của Eto’o mà không hề biết những gì mình nói đã bị ghi lại, “người đặc biệt” nói thật suy nghĩ của ông. Với một người đến từ châu Phi như Eto’o, bạn “chịu chết”, không thể biết chính xác bao họ nhiêu tuổi.
Vì thế, lời nói của Người đặc biệt khó có thể xem như một phát ngôn tấn công hướng về tiền đạo của mình. Có thể đó chỉ là cách mà ông bộc lộ nỗi lo âu thật sự của mình mà thôi. Nỗi lo ấy là Chelsea không có một tiền đạo có hiệu suất săn bàn tốt. Số bàn của Eto’o, Demba Ba và Fernando Torres cộng lại hãy còn thua xa Daniel Sturrdige, chân sút đã bị chính Chelsea thải loại.
Mourinho bàn về Eto’o bên lề một sự kiện thương mại chính là vô tình bộc bạch nỗi lo của mình, nỗi lo mà ông từng có khi còn ở Real Madrid khi ông gọi trung phong duy nhất của mình là “con mèo”. Bây giờ, trong lúc chờ đợi “con hổ” Radamel Falcao hay ai đó tương tự, Mourinho đành phải đi hết mùa bóng này với bộ ba Torres, Ba và Eto’o mà thôi. Lo là lo chỗ ấy, chứ Eto’o có 32, 35 hay 39 thì cũng... bình thường ấy mà.