Sau trận thua Liverpool, Moyes đã nói thật lòng mình: ông không ngờ thử thách tại M.U lại lớn đến vậy. Đấy là một tiếng thở dài rất đáng lưu ý. Có những điều mà người ngoài cuộc khó mà hiểu được trừ khi chính họ trái nghiệm. Và Moyes đã vỡ mộng khi đội hình M.U vô địch mùa trước đồng loạt đi xuống, xuống thẳng như chú chim trong trò Flappy Bird khi bạn không nhấp vào màn hình.
Ngoại trừ David de Gea, bạn kể ra được bao nhiêu cái tên đẳng cấp trong đội hình M.U? Rio Ferdinand và Nemanja Vidic chỉ còn là bản sao mờ nhạt (hãy xem Vidic bị Daniel Sturridge bỡn cợt thế nào trong tình huống phạt đền thứ 2), Patrice Evra đã xuống từ mùa bóng trước. Michael Carrick cũng đã trút hết tinh hoa, Van Persie cũng không còn nhiều khát vọng khi đã có được danh hiệu Premier League mà anh khao khát. Còn Wayne Rooney ư? Sir Alex cũng đã viết: những năm tháng đẹp nhất của Rooney là khi anh ở tuổi đôi mươi cơ, còn bây giờ anh phải tập gấp 2, gấp 3 người thời mới mong giữ được thể trạng tốt nhất. Nghĩa là anh vẫn đẳng cấp, nhưng đòi hỏi Rooney trận nào cũng chơi hay là điều không thể.
Robin van Persie - Wayne Rooney mùa này phối hợp vói nhau không tốt
Nói thế để thông cảm hơn cho Moyes và thấy Sir Alex phải chịu trách nhiệm cho sự sa sút của M.U mùa này. Những vĩ nhân trong lịch sử luôn biết trao lại ấn kiếm cho người xứng đáng nhất. "Bố già" chỉ rút vào hậu trường chơi với con cháu khi ông tin Michael sẽ hoàn thành xứng đáng cơ ngơi mà ông gầy dựng. Gia Cát Lượng chọn được Khương Duy, Phong Thanh Dương nhìn ra khí chất của Lệnh Hồ Xung. Còn Sir Alex, ông lại chọn Moyes dù nhân vật này chưa từng có kinh nghiệm cầm quân cho một đội bóng lớn. Phải chăng vì Moyes là người Scotland nên có cái tình thân cận của những người cùng xứ sở?
Ferguson thẫn thờ nhìn Liverpool tàn sát Man United, nhưng chính ông cũng nên tự trách mình. Ông đã ra đi trên đỉnh cao để bảo toàn danh tiếng của bản thân, để được người đời ngưỡng vọng và để lại một M.U rệu rã. Đội ngũ ấy giao cho Mourinho cầm còn chưa chắc ăn ai, nói gì đến Moyes.