Khi Baker vào sân đêm nay, anh sẽ đá thay phần cho hai người anh em ruột, những người cũng có niềm đam mê bóng đá cháy bỏng nhưng không thể đạt được ước mơ. Người anh trai của Baker - Michael - đã chết cách đây 5 năm vì bệnh ung thư máu. Em trai của anh - Dean - bị phát hiện chứng ung thư tương tự khi mới có 16 tuổi. May mắn hơn người anh vắn số, Dean đã vượt qua căn bệnh hiểm nghèo sau 3 năm điều trị. Nhưng thời gian hóa trị ấy đã khiến cho xương hông của anh bị thái hóa và buộc phải phẫu thuật. Hậu quả là đến giờ anh vẫn gặp khó khăn khi di chuyển.
Bây giờ, 21 tuổi, Dean sẽ đến sân Emirates để ủng hộ người anh trai - Carl Baker - đá với Arsenal. Chàng tiền vệ 31 tuổi của Coventry khẳng định là anh không chỉ đá thay phần của Dean mà còn của Michael nữa. “Tôi luôn cầu nguyện trước mỗi trận đấu.”, Carl nói. “Cầu cho Michael sẽ quan sát và giúp đỡ tôi từ trên thiên đàng”.
Coventry từng bị trừ 10 điểm, khiến họ rớt xuống giải hạng Nhì và buộc phải đá những trận sân nhà tại sân Sixfields của Northampton Town, có sức chứa chưa được 1/4 sân cũ Ricoh Arena (đã bị Ban quản lý sân lấy lại). Nhưng khó khăn của đội bóng rõ ràng chả đáng là gì so với những gì mà Baker phải trải qua. Hai cú sốc lớn trong đời khiến Baker luôn nghĩ về bệnh ung thư máu. Anh dành nhiều thời gian và thu nhập cho công tác từ thiện, giúp đỡ những bệnh nhân ung thư máu. Anh đến dự đám tang của một CĐV Coventry không may qua đời vì căn bệnh này.
Thế giới đã từng hồi hộp dõi theo bệnh tình của Eric Abidal, người cuối cùng đã vượt qua với sức mạnh tinh thần và chút màu nhiệm của Thượng Đế. Với Baker thì xung quanh ta còn có rất nhiều câu truyện truyền cảm hứng khác, chỉ vì họ không nổi tiếng như Abidal mà thôi. Baker nói: “Ở tuổi 21, lẽ ra nó (Dean) phải chơi bóng cùng tôi, thay vì vào phòng mổ để chữa hông. Nhưng cũng may là Dean đã vượt qua, đính hôn, tự mình lái xe, sống một cuộc đời bình thường và dạy cho bọn trẻ đá bóng ở nhà mình tại Liverpool. Đấy là một nguồn cảm hứng lớn cho những bệnh nhân bị ung thư”.
Anh mong mình làm được một điều gì đó từ trận đấu này. Không phải lúc nào Coventry cũng có thể đá được với một CLB lớn như Arsenal để có được sự quan tâm từ truyền thông. Và Baker chỉ ước ghi được bàn hoặc kiến tạo cho đồng đội. Khi ấy báo chí sẽ tìm đến và anh có thể truyền đi những bức thông điệp về sức khỏe con người.
Bóng đá đẹp đôi khi vì những câu chuyện nhân văn phía hậu trường như thế chứ, không chỉ vì những trận cầu mãn nhãn diễn ra trước mắt chúng ta.