Mourinho đã giúp đội bóng của ông vào cuộc tự tin, như thể họ không hề là những người đóng thế. Bản thân các cầu thủ cũng hiểu rằng nếu không làm hết sức mình trong những trận đấu ít được chú ý như thế này, họ sẽ không bao giờ có mặt ở đội 1, cho những trận đấu hào nhoáng hơn.
Chiến lược gia người Bồ Đào Nha có toàn quyền loại bất kỳ ai mà ông thấy không vừa mắt ra khỏi đội hình xuất phát. Đó có thể là John Terry, Frank Lampard, Fernando Torres, bất kỳ ai. Ông đã từng loại David Luiz và Juan Mata. Điều đó khiến Mourinho là một HLV nguy hiểm. Không cầu thủ nào chắc chắn về vị trí của mình, và Chelsea nhờ thế luôn có lợi thế trước mọi đối thủ.
Mourinho (phải) sẵn sàng loại bỏ bất cứ cầu thủ ngôi sao nào khỏi đội hình xuất phát của Chelsea
Mata phải chứng tỏ mình sau khi anh bị loại ra suốt từ đầu mùa và đã chơi rất xuất sắc ở trận gặp Arsenal, góp sức vào bàn đầu tiên và ghi bàn thứ 2 với một cú sút điệu nghệ. John Obi Mikel, người đã phải đứng sau Lampard và Ramires trong ưu tiên của Mourinho mùa này, đã chơi như lên đồng. Đó thật ra đáng coi là trận hay nhất của anh trong màu áo Chelsea.
Người đặc biệt đã phải xử lý tình trạng rối loạn vì chính trị bóng đá trong phòng thay đồ Real Madrid. Mùa trước, ông đã loại Iker Casillas, thủ môn huyền thoại người TBN và những rắc rối cứ nối nhau sau đó. Song tình hình hiện giờ tại Stamford Bridge đã khác.
Chelsea đang đạt phong độ cao. Họ đã không thua trước Bayern Munich ở trận tranh Siêu cúp châu Âu cho tới tận loạt luân lưu, thủ hòa trên sân khách trước Manchester United và Tottenham. Giờ thì họ đánh bại Manchester City và Arsenal trong không đầy 48 tiếng.
Arsenal thiếu sức mạnh thể lực như Chelsea. Jack Wilshere và Aaron Ramsey là các tiền vệ trung tâm của đội khách trong trận đó, nhưng suốt hiệp 1, họ hoàn toàn bị Michael Essien áp đảo, bất chấp việc anh chỉ vừa trở lại sau một chấn thương dài ngày.
Aaron Ramsey (trái) không thể đọ với các tiền vệ của Chelsea về mặt thể lực
Wilshere đã trải qua một khởi đầu mùa giải đầy khó khăn, mắc kẹt giữa chấn thương mắt cá dai dẳng và việc phải thường xuyên chơi sai vị trí bên cánh, hoặc phải hoặc trái. Anh khiến nhiều người nhớ lại thời kỳ chật vật tương tự của Wayne Rooney ở Man United. Wilshere cũng cần phải thay đổi lối chơi của anh, đá đơn giản và cơ bản hơn, thay vì cầm bóng quá nhiều và tính toán quá rắc rối dẫn tới dễ mất bóng như hiện giờ.
Nicklas Bendtner, tiền đạo của Arsenal, lẽ ra phải là người giúp Chelsea chiếm ưu thế về mặt thể lực, nhưng anh lại chơi rất đáng thất vọng. Với chiều cao 1,90 mét và thể hình lực lưỡng, lẽ ra Bendtner phải làm tốt hơn những gì anh đã thể hiện. Đây cũng là một cơ hội vàng cho tiền đạo người Đan Mạch thể hiện mình, nhưng anh đã không thể hiện đủ khát khao và năng lực.
Arsenal đã bị Chelsea áp đảo hoàn toàn. Họ khởi đầu mùa giải rất ấn tượng, nhưng Chelsea hôm thứ Tư là bài trắc nghiệm khó khăn thực sự.