Dĩ nhiên, Ancelotti đã phải vang danh trước đó thì ông mới được tỷ phú Roman Abramovich trải thảm mời về Stamford Bridge. Ông đã nhiều lần vô địch từ Serie A đến Champions League, từng được nhiều tổ chức uy tín trao giải HLV hay nhất thế giới trong năm. Ông thậm chí vô địch ở cả giải đấu “bé xíu” như Intertoto Cup. Đừng đùa với chi tiết này! HLV Guardiola hẳn chưa có kinh nghiệm chinh chiến ở một giải nhỏ? Và điều đó có nghĩa rằng nhân vật hãnh tiến đang dẫn dắt Bayern Munich không bằng Ancelotti về kinh nghiệm, cả trong chuyên môn lẫn trong cuộc sống?
Nói hơi dài dòng như thế chỉ để khẳng định: hơn ai hết, chính Ancelotti phải hiểu Real Madrid đang gặp những vấn đề gì. Chỉ trích hàng thủ lỏng lẻo của Real là điều quá dễ. Phân tích chiến thuật của Real để thấy rõ hơn điểm yếu trong hệ thống phòng ngự, cũng chẳng khó. Nhưng thấy rõ những chi tiết ấy thì Ancelotti liệu có giúp được thủ môn Diego Lopez giữ vững khung thành? Như đã nêu trên, Ancelotti chắc chắn là người đầu tiên hiểu rõ những điểm yếu của Real. Ông thấy được những khoảng trống mà đối phương có thể khai thác để ghi bàn, từ trước khi trận đấu diễn ra. Đôi khi, dù thấy cũng không ngăn được, và đây chính là trường hợp điển hình.
Sơ đồ, chiến thuật trong môn bóng đá giống cái chăn nhỏ, hễ đắp ngang thì hở dọc. Vì Ancelotti phải dồn hết “vốn liếng” lên phần trên cùng trong sơ đồ của Real nên hàng thủ và khu giữa sân không được che kín. Từ đó, Real bộc lộ mọi vấn đề về mặt chuyên môn, như ta đã biết. Vấn đề còn lại chỉ là, vì sao Ancelotti không có giải pháp khác!
Vì ông chỉ có trong tay mỗi một trung phong, mà trung phong ấy (Karim Benzema) lại thường xuyên tỏ ra kém cỏi. Một khi không thể gạt bỏ trung phong duy nhất, thì người hoặc cái mà Ancelotti phải bỏ đương nhiên nằm ở chỗ khác trong đội hình. Ancelotti cũng không thể không ưu tiên toan tính mọi chuyện xoay quanh Cristiano Ronaldo - ngôi sao lớn nhất Real, và Gareth Bale - cầu thủ đắt nhất Hè 2013. Phải ưu tiên sử dụng Ronaldo và Bale, thì cái hoặc người cần bỏ cũng nằm ở chỗ khác trong đội hình. Tiếp theo là Isco - gương mặt mới số 1 của Real, và Angel Di Maria - có thể là cầu thủ chơi thành công nhất ở Real mùa này.
Họ đều nằm ở hàng công, và đều thuộc diện ưu tiên. Thế là hàng thủ... hỏng bét. Vấn đề ở đây không chỉ là nhân sự, mà còn là lối chơi. Từ cách triển khai bóng, di chuyển, chiếm lĩnh vị trí đến cách chọn điểm nóng trên sân, Ancelotti phải dồn hết mọi ưu tiên cho “phần tấn công” trong đội hình của mình. Hậu quả: đối phương cứ việc đánh vào phân nửa đội hình còn lại là họ có thể ghi bàn vào lưới Real.
Gần đây, từ La Liga đến Champions League, Real luôn thủng lưới. 7 bàn trong 4 trận, bình quân 1,75 bàn/trận. Mùa trước, Zaragoza “chỉ” thủng lưới bình quân 1,63 bàn/trận mà họ đã đứng chót bảng. Toàn giải La Liga khi ấy, chỉ có 2 đội khác thủng lưới nhiều hơn con số 1,75 bàn/trận. Đó là Deportivo và Mallorca, cũng đều rớt hạng. Mùa này, Real thủng lưới đến 16 bàn trong 12 trận, nhiều hơn bất cứ đội nào khác ở nửa trên của bảng xếp hạng La Liga. Nhưng sức ghi bàn của họ thì chỉ thua mỗi Barcelona.
Thủ dễ hơn công, đấy là quy luật rõ ràng. Nhưng Ancelotti có cần (hoặc dám) thay đổi cách chơi để Real phòng thủ tốt hơn?
Gần đây, từ La Liga đến Champions League, Real luôn thủng lưới. 7 bàn trong 4 trận, bình quân 1,75 bàn/trận. Mùa trước, Zaragoza “chỉ” thủng lưới bình quân 1,63 bàn/trận mà họ đã đứng chót bảng. Toàn giải La Liga khi ấy, chỉ có 2 đội khác thủng lưới nhiều hơn con số 1,75 bàn/trận. Đó là Deportivo và Mallorca, cũng đều rớt hạng. Mùa này, Real thủng lưới đến 16 bàn trong 12 trận, nhiều hơn bất cứ đội nào khác ở nửa trên của bảng xếp hạng La Liga. Nhưng sức ghi bàn của họ thì chỉ thua mỗi Barcelona.
Thủ dễ hơn công, đấy là quy luật rõ ràng. Nhưng Ancelotti có cần (hoặc dám) thay đổi cách chơi để Real phòng thủ tốt hơn?