Bầu khí quyển bao quanh đội bóng Hoàng gia có thể nói là ngột ngạt, vì những tác động phụ từ 2 trận thua mất mặt của Madrid tại trận Siêu kinh điển và sân Nervion. Tuy nhiên, lỗi thuộc về họ, chứ không thuộc về các yếu tố khách quan hay một thế lực siêu nhiên nào (ngoại trừ Messi). Các chiến thắng của Barca và Atletico trước khi xảy ra trận đấu của “Bầy kền kền” đã làm cho các CĐV áo trắng huýt sáo phản đối đội quân của Carlo Ancelotti và tập trung vào cầu thủ yếu thế nhất: thủ môn Diego Lopez, khiến nhà cầm quân người Italia không thể không lưu ý.
Trong những ngày qua, sau 2 trận thua với 6 lần thủng lưới, trong lòng CĐV Real lại dấy lên cuộc tranh cãi: ai nên bắt chính tại Liga: Iker Casillas, thủ môn 5 năm liền được chọn là xuất sắc nhất thế giới (2007-2012), hay Diego Lopez, được Jose Mourinho đưa về khi Iker bị chấn thương ở mùa bóng 2013.
Ancelotti buộc phải thay đổi sơ đồ chiến thuật
Rút kinh nghiệm từ hai thảm bại vừa qua, HLV Ancelotti quyết định củng cố tuyến giữa, bố trí Illarramendi chơi cạnh Xabi Alonso; Di Maria phụ trách cánh trái và Cristiano chuyển vào giữa, cùng với Benzema. Từ sơ đồ 4-3-3, Madrid chuyển sang 4-4-2 để tăng cường việc kiểm soát trung lộ, khu vực bị Barca và Sevilla khai thác triệt để trong 2 trận đã nói ở trên.
Với Ancelotti, 4-4-2 không phải là một sơ đồ chiến thuật mới mẻ gì. Ông đã từng dùng nó trong sự nghiệp cầm quân của mình, như ở Paris Saint Germain. Tuy nhiên, với Real Madrid, đây là lần đầu tiên. Còn nhớ, trong những trận đầu dẫn dắt đội bóng hoàng gia, chiến lược gia người Italia thường chơi với sơ đồ 4-2-3-1, đơn giản bởi vì việc sắp xếp đội hình luôn bắt đầu từ Ronaldo và từ vị trí mà siêu sao người Bồ Đào Nha muốn được chơi. Đầu tiên, CR7 ở cánh trái; sau đó là Bale; tiếp đến là một trung phong, Benzema.
Đó là 3 tiền đề để sắp xếp các vị trí khác. Có điều, cả ba đều ít chịu lui về phòng ngự khiến về chiến thuật mà nói, Madrid thường rơi vào thế ít người khi bị phản công. Với Ronaldo, ít quay về cũng được vì cần tận dụng khả năng dứt điểm của cầu thủ này, nhưng với hai tiền đạo khác, đó là điều gây tranh cãi, như Xabi Alonso đã từng báo động với Ancelotti.
Chính vì thế, trong trận đấu với Vallecano, Ronaldo đã chơi như một trung phong, nơi anh tìm được khoảng trống để bùng nổ. Điều tồi tệ không phải là thay đổi, mà là đến bây giờ mới thay đổi, khi Liga chỉ còn 7 trận và Madrid thì đang đứng thứ 3.
Madrid đã có thể kết liễu Rayo ngay từ hiệp 1
Ronaldo đã ghi được một bàn thắng tuyệt vời và không có bất cứ một biểu hiện của việc bị đau dây chằng đầu gối trái như báo chí đưa tin. Có lẽ chỉ là một chút khó chịu, bởi vì nếu đưa CR7 vào sân ở hoàn cảnh dính chấn thương khi đối thủ chỉ nằm ở tốp cuối, thì đó là một sự mạo hiểm.
Ngay từ đầu, Real Madrid đã chơi quyết liệt, gây áp lực cao và hiện thân là Di Maria, khiến Rayo lúng túng. Nếu các "viên đạn" của Benzema và Bale không bị ẩm thì ở ngay hiệp 1, đội bóng áo trắng đã có thể kết liễu Vallecano. Tiền đạo người Pháp Benzema một lần sút trúng người Ruben và một lần sút trượt khung thành đã bỏ trống từ 2 đường chuyền của đồng đội xứ Wales. Trong khi đó, Bale cũng bỏ lỡ một cơ hội đáng tiếc với hai sự lựa chọn: sút bóng hoặc chuyền cho Ronaldo. Chỉ cần nhìn ánh mắt trách móc của CR7 là rõ tất cả. Rất may, Bale sau đó đã có một cú đúp để sửa sai. Dù là cầu thủ có số bàn thắng khá cao, cựu cầu thủ Tottenham vẫn cho thấy anh chơi khá thất thường và thiếu sự ổn định cần thiết.
Paco Jimenez “ngoan cố” khi dám chơi đôi công với Madrid
Sau khi giành được 13 trong số 15 điểm trong 5 trận gần đây, trước khi đến thăm sân Bernabeu, Rayo đã không còn lý do để nghi ngờ khả năng cầm quân và sự “ngoan cố” của HLV Paco Jimenez, khi dám để đội bóng của mình chơi đôi công với Real Madrid và bộ 3 nguyên tử BBC. Dù không thành công, nhưng phải thừa nhận sự quả cảm của các cầu thủ Vallecano.
Làm khách ở Bernabeu bao giờ cũng khó khăn, Paco biết vậy, nhưng đây là nơi tuyệt vời để chơi bóng và cống hiến. Đã có những lúc, khi Madrid giảm sự quyết liệt và áp lực, đội khách đã giành được sự cân bằng trong khâu kiểm soát bóng. Chỉ tiếc rằng tiền đạo của họ khá vô duyên trước khung thành của Diego Lopez. Larrivey đã bị Pepe vô hiệu hóa hoàn toàn.
Các khoảng trống lộ ra và các pha mất bóng của Rayo là kho báu cho Madrid và họ đã giải quyết gọn trận đấu ở hiệp 2 với bàn thắng của Carvajal từ một đường chuyền như đặt của Ronaldo, cú đúp dễ dàng của Bale và một cú dứt điểm thần sầu của cầu thủ trẻ Morata, có cái đầu cạo trọc như một lính thủy đánh bộ, một dáng vẻ thích hợp với hoàn cảnh hiện nay của Real Madrid.
Đội bóng hoàng gia đã có được liều thuốc an thần, nhưng chiến thắng theo kiểu “bàn tay nhỏ” chưa tạo được dấu ấn trong tâm trí của các Madridistas và cũng chưa xua tan được nỗi lo lắng trong lòng họ. Nó chỉ giống như một trận mưa gol dội vào khí quyển chứ chưa phải lòng người.