Những ai theo dõi Cruyff nhiều năm biết rõ ông vốn không bao giờ tâng bốc bất kỳ ai. Cruyff nghĩ sao nói vậy, và quả là cơn ác mộng ập xuống đầu đội bóng của ông. Barca, đội “cửa trên” rõ rệt so với AC Milan khi ấy, đã thua 0-4. Khó tin, nhưng có thật, với lời cảnh báo được đưa ra trước đó một trận: AC Milan đè bẹp AS Monaco của HLV Arsene Wenger (với lực lượng cầu thủ có Juergen Klinsmann, Youri Djkorkaeff, Emmanuel Petit, Enzo Schifo…) với tỷ số 3-0 ở bán kết. Nhưng, trước đó ở vòng bảng, AC Milan thi đấu vô cùng trầy trật, suýt chút nữa đã bị loại sớm.
Những ai hâm mộ AC Milan nói riêng và bóng đá Italia nói chung có thể “thiên vị” đôi chút, với nhận định rằng: các đội bóng Italia thường “giả vờ” vật vờ ở giai đoạn đầu, nhưng càng về sau càng chơi hay. Xin thưa, sự thật là AC Milan của năm 1994 vật vờ… thật (như lời HLV của đội khi đó là Fabio Capello). Tương tự, khi Italia vô địch World Cup 1982 (sau khi hòa cả 3 trận ở vòng bảng và chỉ ghi vẻn vẹn 2 bàn), chính Paolo Rossi thừa nhận: “Tôi không tin lắm vào cơ hội vô địch của Italia”. Kết quả thực tế: Italia toàn thắng 3 trận sau đó ở World Cup 1982, ghi 3 bàn vào lưới Brazil tại tứ kết, 2 bàn vào lưới Ba Lan (bán kết) và 3 bàn vào lưới Đức ở chung kết.
Milan mang trong mình thứ gen "Champions League"
Đó, bóng đá Italia khó đoán như tính cách của Michelangelo hay… Mario Balotelli. AC Milan đã 7 lần vô địch châu Âu (chỉ xếp sau Real Madrid), trong đó không ít lần gây bất ngờ cho cả chính mình. Cứ đi rồi sẽ thành đường, hay tìm thì sẽ thấy, nhưng tất nhiên không phải lúc nào cũng vậy. Chỉ có niềm tin, khát vọng, tiểu xảo trên sân cỏ và những trò võ mồm ngoài đường biên tất nhiên không đủ. Các CĐV của Rossoneri cần nhiều hơn thế từ thầy trò Clarence Seedorf nếu muốn chinh phục thử thách khó khăn mang tên Atletico Madrid, Diego Simeone, Diego Costa, Koke, Thibaut Courtois…
Khó, nhưng không hẳn quá khó, bởi AC Milan vẫn còn đó yếu tố truyền thống, kinh nghiệm, những tài năng (Kaka, Balotelli, Robinho…) và cả yếu tố bất ngờ khó đoán. Seedorf đang ở tận Brazil xa xôi bỗng được trao cơ hội dẫn dắt AC Milan, thế là người Hà Lan treo giày khoác veste từ trò bỗng hóa thầy. Là một Milanista, hẳn bạn khó tránh nỗi buồn khi một mớ hổ lốn mang tên Honda, Rami, Essien hay cả Taraabt bỗng xuất hiện ở San Siro, trong khi cách đây chưa lâu, Milan còn có Zlatan Ibrahimovic hay Thiago Silva.
Milan bất ổn lớn, nhưng đừng bao giờ xem thường họ ở Champions League. Năm 2012, Milan thắng Arsenal 4-0 trên đất Italia. Mùa trước, AC Milan thắng Barcelona 2-0 trên sân nhà, ở lượt về tại Nou Camp nếu Niang sút vào thay vì trúng cột, tỷ số đã là 1-1 và rất có thể CLB xứ Catalan đã bị loại. Nhưng, thực tế là Barca thắng 4-0 ở Nou Camp, còn Arsenal đè bẹp AC Milan 3-0 ở Anh cũng ở lượt về.
Bối rối với Milan, nhưng không nên sớm bi quan về đội bóng còn quá nhiều khiếm khuyết của Seedorf. Bóng đá, Champions League, thể thức loại trực tiếp luôn có chỗ cho những cơn địa chấn, những màn lật đổ. Vẫn hy vọng, với AC Milan, sẽ là loé sáng trong tinh thần tử chiến thay vì ngã gục dễ dàng trước một đối thủ hùng mạnh dám thách thức cả Barca lẫn Real Madrid ở La Liga.