Đó là điều mà một tifosi chân chính của đội bóng áo đỏ - đen thành Milan mong chờ. nhưng đó có lẽ cũng là điều khó nhất như cựu chủ tịch Parma Tanzi từng nói khi Serie A còn ở thời đỉnh cao với nhóm “7 bà chị” (gồm hai đội thành Milan, Juventus, hai đội thành Rome, Parma và Fiorentina) cạnh tranh quyết liệt ngôi vua bóng đá Italia: “Ở trên đời có 2 chuyện còn khó hơn chinh phục đỉnh Everest, đó là vô địch Serie A và yêu cầu Berlusconi từ nhiệm tại AC Milan”.
Serie A đang trong buổi thoái trào, một phần nguyên nhân là vì Berlusconi không còn xem bóng đá là chuyện hệ trọng nếu so với chính trị, kinh doanh… Không thể phủ nhận người từng 3 lần giữ chức Thủ tướng Italia (và từng giàu nhất châu Âu) rất đam mê bóng đá, nhưng đó là chuyện xưa rồi. Bây giờ, Berlusconi có quá nhiều chuyện để bận tâm, từ kiện tụng (để thoát án tù), cạnh tranh (trong kinh doanh, Berlusconi đang chịu sức ép rất lớn từ các đối thủ) và cả sự yên ổn (nếu có) của tâm hồn.
Silvio Berlusconi
Người đàn ông từng được xem là hình mẫu tự hào của quốc gia hình chiếc ủng giờ đã trở thành tượng đài bị sụp đổ… Berlusconi vẫn bình thản gồng mình trước bão tố, nhưng xin ông đừng quên là AC Milan không đủ mạnh mẽ như ông chủ quyền lực của nó.
Nước mắt của rất nhiều tifosi đã chảy, hoặc trong thầm lặng hoặc là nhìn thấy được, không cần giấu giếm. Nỗi buồn hiện rõ trên gương mặt của những ai tự hào nhận mình là CĐV của Rossoneri, khi chứng kiến đội nhà thua Fiorentina 0-2 ngay tại San Siro cuối tuần qua.
Đó là trận thua thứ 5 chỉ sau 11 vòng ở Serie A, khiến AC Milan kém Top 3 (có vé dự Champions League) đến 16 điểm. Đó không còn là AC Milan mà chúng ta từng biết. Vị trí ở nửa sau BXH của Rossoneri cũng tệ hơn thực lực của đội bóng này, nhưng được lý giải dễ dàng là hiện tại chẳng còn ai lo chuyện đá bóng nữa! Mấy ngày vừa qua, những thông tin về AC Milan trên mặt báo toàn là chuyện thay đổi thượng tầng, cãi cọ, hầu như không nói về Barcelona dù cuộc so tài tại Nou Camp đêm nay mang ý nghĩa rất quan trọng đến việc Rossoneri có giành vé đi tiếp hay không?
Chẳng có chú chuột nào dám đeo lục lạc vào cổ mèo (như trong truyện ngụ ngôn của Lev Tolstoi). Berlusconi cũng chẳng giống ông chủ nông trại sữa Telecino (từ chức sau khi nông trại của ông thua đối thủ trong một phi vụ cạnh tranh) như trong câu chuyện của Paddy Agnew. Vì thế, cây bút của World Soccer này kết luận: “Chỉ có Chúa mới đủ quyền năng bảo Berlusconi “tha chết” cho AC Milan, sau khi đã có công lớn đưa Rossoneri vươn lên từ vũng lầy vào giữa thập kỷ 80 của thế kỷ trước”.
Công là công mà tội là tội, nhưng với Berlusconi thì khi có quyền lực trong tay, mọi chuyện khác đều không còn đáng kể!