Bởi thứ đã làm nên thất bại ấy, không chỉ có 3 pha làm bàn của Bayern, mà là cả một quá trình.
Dortmund có thể đổ lỗi cho chấn thương với việc mất nguyên bộ tứ vệ. Đó cũng là một phần nguyên nhân chính. Nhưng Bayern cũng không thể có hai tiền vệ giàu ảnh hưởng nhất của họ là Ribery và Schweinsteiger vì chấn thương. Điểm khác biệt ở đây chính là đội hình của Bayern quá dày. Họ có thể đối mặt cùng lúc với nhiều chấn thương mà vẫn không suy sụp. Từ đầu mùa giải, cầu thủ Bayern chấn thương không ít: các tân binh đắt giá là Thiago và Goetze đều nghỉ khá lâu sau khi mùa giải đã bắt đầu, tương tự là “lá chắn thép” Javi Martinez, sau đó tới “ông chủ” khu trung tuyến Bastian Schweinsteiger. Nhưng họ vẫn không ngừng tiến lên. Trong một giai đoạn, Philipp Lahm phải đá tiền vệ trụ, nhưng đó vẫn không phải là dấu hiệu của khủng hoảng và thậm chí người ta chẳng phân định được đó là “giải pháp tình thế” cho chấn thương của Schweini hay là phát kiến chủ động của HLV Pep Guardiola.
Dortmund không thể có được sự vững vàng ấy. Khoảng cách giữa đội hình chính và băng ghế dự bị của đội bóng này là quá xa. Những Durm, M.Friedrich và Sokratis, các cầu thủ đá chính trong trận gặp Bayern , không thể làm nên hàng phòng ngự của một nhà vô địch. Khi Guendogan chấn thương, họ cũng không còn tiền vệ nào có đủ khả năng tạo ra sự kiểm soát ở khu vực giữa sân. Hãy nhìn Bender: trong 79 phút có mặt trên sân, anh chỉ chạm bóng 32 lần (bằng hơn 1/3 số pha chạm bóng của Lahm chút ít), không cắt được đường chuyền nào của Bayern và có ít đường chuyền nhất trong số những người đá chính trên sân. Nhưng Bender còn chưa tệ bằng Sahin, cầu thủ mà mọi thống kê liên quan đến phòng ngự của anh đều là số 0: không tắc bóng, không cắt bóng, không phá bóng.
Vấn đề ở đây có thể là tiền bạc, khi Dortmund không thể để cả trăm triệu euro trên băng ghế dự bị như Bayern. Nhưng vấn đề cũng có thể là sự chuẩn bị, bởi HLV Klopp vốn quá nổi danh với việc mua về những cầu thủ rẻ tiền nhưng hiệu quả. Mùa trước, Dortmund đã hụt hơi trước Bayern bởi lực lượng mỏng hơn. Nhưng mùa giải này, ông cũng chỉ tìm cách thay thế sự ra đi của Goetze bằng Mkhitaryan và Aubameyang. Ông mua thêm một trung vệ là Sokratis, người thế vào chỗ của Santana (sang Schalke) trên băng ghế dự bị. Không có sự tăng cường nào làm lực lượng của Dortmund dày lên. Không có cuộc đầu tư nào theo phong cách Klopp, người đã mua về Shinji Kagawa chỉ với vài trăm nghìn euro. Họ thua như một điều tất yếu, khi vấn đề độ dày lực lượng lộ ra.
Chính vì nguyên nhân sâu xa của thất bại không nằm ở các tình huống mà nằm ở bản chất đội hình Dortmund, nên phía trước họ sẽ là những ngày tháng cực kỳ gian nan. Giữa tuần này sẽ là trận đấu mà họ buộc phải thắng trước Napoli. Với hàng phòng ngự có thể chóng vánh sụp đổ sau một cú sút của Goetze như đã thể hiện trước Bayern, với tâm lý nặng nề sau trận thua quan trọng này, triển vọng không thể thắng được Napoli và bị loại khỏi Champions League hẳn đã hiển hiện trong đầu nhiều CĐV Dortmund . Và nếu điều đó diễn ra, thì đây là một mùa giải địa ngục của họ. Chẳng gì tồi tệ hơn khi kẻ mở đầu cho đoạn kết buồn, lại chính là đứa con đẻ Mario Goetze.