Chúng ta hãy quay về xuất phát điểm: Quả bóng vàng là một giải thưởng vinh danh cá nhân, chứ không phải tập thể. Vậy thì nếu chỉ xét đến cá nhân, còn ai hơn được Ronaldo trong năm 2013 này?
Người ta lấy tổng số bàn thắng từ đầu mùa của các hàng tấn công hàng đầu châu Âu cộng lại với nhau. Ibra cộng với Cavani, Neymar cộng với Messi, Rooney cộng với Van Persie. Kết quả? Tất cả đều không so được với Ronaldo, người đang ghi bàn với một mật độ khủng khiếp: 17 trận, 24 bàn.
Từ khi năm 2013 mở ra, Ronaldo ghi bàn nhiều hơn bất kỳ đội bóng nào của Premier League. Bạn có ấn tượng không? Liverpool có hàng công cực mạnh với bộ đôi Suarez - Sturridge càng chơi càng ăn ý, ấy vậy mà 2 chân sút này và các đồng đội tranh nhau ghi bàn cũng không sánh được với một mình CR7, người đã có 62 bàn khi hãy còn 1 tháng rưỡi năm 2013 mới khép lại.
Ribery có bao nhiêu bàn? 15. Quá ít so với CR7. Bạn sẽ nói Ribery là một tiền vệ và kiến tạo lối chơi nhiều hơn là tự ghi bàn. Vậy hãy nghe hãng thống kê OPTA nói: Ribery thực hiện 19 đường chuyền quyết định, tạo ra 40 cơ hội ghi bàn cho các đồng đội. Nhưng Ronaldo cũng đã có tương ứng 16 pha kiến tạo và tạo ra 37 cơ hội ghi bàn. Những ai nói CR7 ích kỷ cần phải suy nghĩ lại.
NĂM 2013, CR7 GHI BÀN HƠN CẢ NGŨ ĐẠI GIA CỦA ANH
Ribery bảo vợ anh đã dọn sẵn chỗ cho Quả bóng vàng , tự tin quá không? Năm 1999, Man United thực hiện cú “ăn ba” vĩ đại với David Beckham chơi tuyệt hay ở giữa sân. Những quả sút phạt của Becks luôn tìm đến góc khung thành, những quả tạt vồng thì bay cứ như có rada dò đường. Nhưng năm ấy, người đoạt Quả bóng vàng là Rivaldo của Barcelona, đội bóng thậm chí bị loại ngay từ vòng bảng Champions League. Khi Michael Owen giành Quả bóng vàng năm 2001, Liverpool của anh không hề vô địch Champions League hay Premier League. Quả bóng vàng, như đã nói, là một sự ghi nhận cho cá nhân chứ không phải là tập thể.
Bayern Munich đá hay và đã “ăn ba”. Nhưng Ribery được vinh danh hay không lại là một câu chuyện khác, kể cả khi anh đã ăn danh hiệu “tiền trạm” là cầu thủ hay nhất của UEFA. Ribery có những trận dở hoặc những trận không thật hay. Ronaldo thì tỏa sáng trong mọi trận đấu. Khi Real bị Dortmund loại ở bán kết Champions League, CR7 là người khả dĩ nhất có thể xoay chuyển cục diện.
Ribery là cái hay trong cái hay chung của toàn đội. Bayern thăng hoa với chiến thuật tuyệt vời của Jupp Heynckes, các đồng đội của Ribery đều chơi rực rỡ, tạo một nền tảng tốt để Ribery tỏa sáng. Còn CR7 là cái hay của một cầu thủ cõng cả đội bóng trên vai. Khi Mourinho mâu thuẫn gần như với tất cả, CR7 đã ghi bàn để giúp Real không sụp đổ trong cơn khủng hoảng. Khi Real chật vật tái thiết cùng Ancelotti, CR7 lại ghi bàn giúp Real không bị Barca và Atletico đều rất xuất sắc bỏ xa. Bayern không có Ribery họ sẽ trông đợi vào Arjen Robben, Thomas Mueller và bây giờ là Mario Goetze. Nhưng không ai dám nói điều tương tự với Real-không-Ronaldo.
Từ ngày sang Madrid, các danh hiệu cá nhân đã lẫn tránh CR7 dù anh đã ghi đến 225 bàn chỉ trong 216 trận cho Real. Năm nay, năm rực rỡ nhất trong sự nghiệp, liệu CR7 còn phải làm gì nữa để giành Quả bóng vàng? Xin đừng mang đạo đức ra bàn luận bởi sân cỏ không phải sân khấu thi hoa hậu ứng xử. Ribery cũng mua dâm trẻ vị thành niên, Messi cũng trốn thuế. Nếu họ xứng đáng với QBV, Ronaldo cũng thế.