Nhà vô địch Champions League 2004, Porto trong nhiều năm đã cạnh tranh sòng phẳng với những Manchester United, FC Bayern Munich, Chelsea, Real Madrid CF, FC Barcelona, Arsenal, AC Milan, Inter và đội đồng hương Benfica trong nhóm các hạt giống hàng đầu giải đấu danh giá nhất châu lục.
Mùa này Porto lại có mặt ở vòng bảng Champions League và được chờ đợi sẽ đi tiếp. Phương pháp của Porto bên ngoài khá đơn giản. Họ cố gắng tối đa hóa lợi ích kinh tế thông qua các hợp đồng mua rẻ-bán đắt cầu thủ, với thành tích có lẽ khó CLB nào khác ở châu Âu sánh được.
Đó là một quá trình liên tục. Khi Porto bán Ricardo Carvalho cho Chelsea mùa hè 2004, Pepe được đưa về thay thế anh từ CS Maritimo. Khi Pepe sang Real Madrid năm 2007, Bruno Alves được đưa lên từ đội B và chơi hay không kém. Trung vệ hiện giờ của họ Nicolas Otamendi thay thế Alves khi anh chuyển sang Zenit Saint Petersburg năm 2010.
Porto - Đội bóng xuất khẩu cầu thủ hiệu quả nhất
Carvalho và Pepe đều được bán với giá 30 triệu euro, và Bruno Alves là 22 triệu euro. Đó là những ví dụ hoàn hảo về nghệ thuật kiếm tiền của Porto. 3 trung vệ đã bán đi được họ đưa về với giá chỉ 2 triệu euro, tức lợi nhuận là 80 triệu euro. FC Porto giỏi mua và đào tạo cầu thủ, nhưng họ còn giỏi bán hơn nữa, đôi khi theo cả gói (Carvalho và Paulo Ferreira sang Chelsea; Derlei, Maniche, Costinha, Nuno và Giourkas Seitaridis sang Dynamo Moscow; James Rodriguez và Joao Moutinho sang AS Monaco).
Tuy nhiên, trong khi tối đa hóa lợi nhuận từ bán cầu thủ, Porto vẫn luôn đảm bảo rằng họ sẽ đủ mạnh để góp mặt và chơi thành công ở Champions League mỗi mùa. Tất cả dựa vào một đội ngũ tuyển mộ cầu thủ cực kỳ hiệu quả, được vận hành đặc biệt xuất sắc tại Nam Mỹ và các CLB yếu hơn của BĐN như Vitoria Guimaraes, CS Maritimo, Pacos de Ferreira, Estoril… Từ Nam Mỹ, họ đã mua về và bán đi những danh thủ thượng thặng như Radamel Falcao, Hulk, Anderson, Luis Fabiano, Lucho Gonzalez, Thiago Silva.
Tất nhiên, tỉ lệ thành công không thể là 100%. Porto từng bán hớ những tài năng lớn, như Diego hay Luis Fabiano, nhưng đó chỉ là số ít. Một bí quyết khác là Chủ tịch CLB Jorge Nuno de Lima Pinto da Costa luôn giữ mối quan hệ mật thiết với siêu cò người BĐN Jorge Mendes.
Chính sách cấp giấy phép lao động tương đối rộng rãi của BĐN so với các nước khác trong Liên minh châu Âu là một điểm cộng nữa. Các cầu thủ Nam Mỹ thực ra có thể sang thi đấu ở BĐN khá dễ dàng, biến quốc gia này thành điểm trung chuyển tự nhiên cho những điểm đến xa hơn và hoành tráng hơn ở châu Âu cho các danh thủ.
Dẫu vậy, việc chơi ở Champions League cũng quan trọng với Porto không kém so với chính sách chuyển nhượng thành công. Năm họ vô địch 2004, Champions League mang về 25 triệu euro cho Porto, chiếm 40% tổng doanh thu năm đó của họ. Ngay cả mùa trước, khi thành tích ở giải đấu này của Porto không tốt lắm, họ cũng thu về 12 triệu euro, tương đương 20% tổng thu nhập. Champions League còn giúp đội bóng BĐN thu hút các cầu thủ giỏi còn vô danh, rồi lại giúp họ bán đi những người này, và vòng xoay cứ thế tiếp tục.
Ngay lúc này, Porto đã lại có một thế hệ tài năng đầy triển vọng nữa sẽ kế bước các đàn anh. Eliaquim Mangala, Juan Quintero, Jackson Martinez, Alex Sandro và Danilo đều còn trẻ trung, rất tiềm năng và là mục tiêu của các đội bóng lớn nhất châu Âu. Thật thú vị chờ đợi và theo dõi tương lai của họ, cũng như của CLB BĐN.