Thật vậy, dù là đương kim á quân thế giới, nhưng Hà Lan đến VCK World Cup 2014 không phải với tư cách ứng viên hàng đầu. Nếu so lực lượng, Hà Lan thậm chí còn kém người láng giềng Bỉ! Trên băng ghế huấn luyện, Louis van Gaal còn ám ảnh về thất bại của Hà Lan ở vòng loại World Cup 2002, cùng cái cách mà nhà cầm quân lừng danh này bối rối dùng đến 4 tiền đạo (Van Nistelrooy, Kluivert, Hasselbaink, Van Hooijdonk) trong hiệp 2 nhưng vẫn không tránh khỏi trận thua Ireland 0-1 ngày 1/9/2001.
Tất nhiên, anh hùng cũng có lúc sa cơ, chẳng ai thắng mãi bao giờ. Nhưng trong bóng đá có một “định luật” rất đúng: Hà Lan chỉ là chuyên gia về nhì ở World Cup, sau 3 lần thất bại ở chung kết các năm 1974, 1978, 2010. Người Đức đang giữ kỷ lục 4 lần hạng nhì World Cup, nhưng họ đã 3 lần đăng quang ở cúp thế giới dù về tài năng, Hà Lan không kém nếu không muốn nói là còn dồi dào nhân sự hơn người láng giềng này.
Dù thiếu những phẩm chất của người Đức (ý chí, tinh thần đoàn kết), nhưng Cơn lốc màu cam vẫn được yêu mến nhờ cái chất rất riêng: sáng tạo, ngẫu hứng, tự do cá nhân. Huyền thoại Johan Cruyff từng nói một câu nổi tiếng: “Tôi thấy lạ vì người nước ngoài khóc cho thất bại của Hà Lan ở chung kết World Cup 1974, 1978 nhiều hơn hẳn nỗi buồn của người nước tôi. Vô địch thì tốt, nhưng hạng nhì thế giới cũng là trên cả tuyệt vời!”.
Cái chất Hà Lan có khi có hại, nhưng cũng có lúc có lợi. Ở World Cup 2010, Hà Lan có phần tẻ nhạt, bạo lực nhưng lầm lì tiến thẳng vào chung kết. Muốn hay không, người dân xứ sở cối xay gió bắt đầu mộng mơ: vô địch chăng?
Nhưng, Arjen Robben đã giết chết giấc mơ ấy, khi không thắng được Iker Casillas trong tình huống đối mặt ở phút 62.
Căng quá thì sẽ đứt, nhưng lỏng quá thì sẽ tuột, tuyệt nhất là… nửa chừng xuân, như Hà Lan của Van Gaal hiện tại.
HLV này sẽ ra đi sau World Cup 2014, tâm trí có lẽ còn vướng bận chuyện… M.U (có thể thay David Moyes sau mùa 2013/14). Lực lượng Cơn lốc màu cam hiện tại không mấy hứa hẹn, với hai ngôi sao sáng nhất là Robben và van Persie đều thuộc dạng “chân thủy tinh”, đó là chưa kể họ chẳng ưa nhau (trận chung kết World Cup 2010, Robben không chuyền cho Van Persie dù chỉ 1 lần!).
Đội quân của Van Gaal vẫn có thể tấn công rực lửa với sơ đồ 4-3-3, ghi những bàn thắng đẹp và trình diễn kỹ thuật siêu hạng, nhưng liệu có thể hy vọng gì ở Hà Lan ở World Cup 2014? Người Hà Lan sẽ nói rằng “cứ thoải mái, vô tư đi”, vì không cần thành tựu, thể thao xứ sở hoa Tulip vẫn tự hào là một trong những đất nước phát triển, thịnh vượng, đáng sống bậc nhất thế giới. Thể thao với người Hà Lan chỉ là trò giải trí, và các CĐV có thể tự an ủi và hy vọng: biết đâu, khi không đặt mục tiêu cao nhất Cơn lốc màu cam sẽ thành công nhờ… vô chiêu thắng hữu chiêu? Trong một ngày đẹp trời và trong một giải đấu ngắn ngày, dĩ nhiên Hà Lan đủ sức đánh bại mọi đội tuyển hùng mạnh nhất thế giới.