Hẳn không ai không quen thuộc với câu chuyện ngụ ngôn về cuộc chạy đua giữa thỏ và rùa. Thỏ đương nhiên là loài có tốc độ lớn nhất rất nhiều và theo lý thuyết vật lý thông thường, đương nhiên nó sẽ thắng rùa. Thế nhưng phép nhân hóa đã “ban” cho thỏ một tính nết xấu của loài người: sự chủ quan. Nghĩ rằng mình đã vượt rùa quá xa, thỏ đánh một giấc nồng bên bãi cỏ và đến khi tỉnh giấc, rùa đã về đích mất rồi.
Bayern Munich giờ cũng như chú thỏ. Nó có tốc độ vượt trội so với những chú rùa khác, nếu cứ băng băng bật nhảy về đích thì chẳng rùa nào cản nổi. Nếu có gì để sợ thì hẳn sẽ là sợ lúc thỏ muốn ngủ trưa.
Trận thua ngược trước Manchester City đêm qua đã diễn ra y như thế: chỉ sau 12 phút, các tài năng trẻ Thomas Mueller và Mario Goetze lần lượt đưa Munich vượt lên dẫn trước, nhưng rồi họ sảy chân. Sau trận đấu, cả Pep Guardiola lẫn Franck Ribery đều thừa nhận đã “tự cảm thấy thoải mái” và để đối thủ vượt lên.
Đó là một dấu hiệu không tốt, dù không phủ nhận sự xuất sắc của City. Vào một ngày đỉnh cao, Bayern có thể đánh bại bất kỳ đối thủ nào (hẳn Barcelona hiểu rõ điều này). Nhìn lại hai chuỗi kỷ lục 10 trận bất bại tại Champions League và 40 trận bất bại tại Bundesliga của họ là rõ.
Nhưng cũng với chuỗi kỷ lục cấp châu Âu ấy, hãy quay lại khởi điểm của nó. Tháng Ba của mùa giải trước, Bayern bất ngờ để Arsenal đánh bại ngay trên thánh địa Allianz Arena và chỉ thoát hiểm nhờ kết quả thuận lợi từ lượt đi. Rạng sáng nay, lại một đội bóng Anh khiến họ giật mình.
Sẽ có rất nhiều người lầm tưởng rằng đây là một trận cầu không mấy ý nghĩa vì cả Bayern và City đều đã chính thức giành vé lọt vào vòng trong mà không nhận ra rằng ngôi đầu bảng đấu thực chất chưa được xác định. Giả sử nếu cú dứt điểm ở phút thứ 80 của Alvaro Negredo lọt qua Manuel Neuer trong trận đấu vừa qua để nâng tỉ số lên 2-4 thì City sẽ vươn lên ngôi đầu bảng nhờ hơn về hiệu số phụ. Khi ấy, rất có thể Bayern sẽ sớm phải đối đầu với các đại gia như Real Madrid, Paris St-Germain ngay ở vòng tứ kết. Nguy cơ khi ấy đương nhiên sẽ lớn hơn so với việc gặp Benfica hay Olympiakos rồi.
Cáo trong lốt rùa?
Chẳng phải tới khi Manchester City đánh bại Bayern bằng một đội hình chỉ gồm 4 cầu thủ chính thức (nếu vẫn tính Joe Hart) thì người ta mới công nhận tài năng của HLV được gọi là “thầy phù thủy Chile”. Những thành tích cùng Villareal, Real Madrid và Malaga đã là đủ để người ta cảm thấy thán phục.
Nhưng ngay sau trận đấu, ông tỏ ra rất “quái” khi khẳng định rằng điều ông tập trung nhất trong tuần này là cuộc đối đầu với Arsenal. Với việc đối thủ khẳng định thái độ “chúng tôi mà đá thật thì sẽ khác” thì ông cũng chẳng màng đáp trả mà hướng học trò đến vấn đề quan trọng hơn: Bám đuổi Pháo Thủ ở Premier League.
Câu trả lời của ông rõ ràng thể hiện vị thế của một đội bóng lớn, những người chiến thắng chẳng màng ăn mừng mà ngay lập tức hướng về phía trước. Vẻ ngoài đậm chất “ma giáo” của Pellegrini rõ ràng cũng trùng với tâm lý “cáo già” của ông. Manchester City vẫn sẽ là một đội bóng đáng xem ở mùa giải này, nhất là trong trường hợp họ tìm ra một nhân tố cải thiện hàng thủ trong mùa đông.
Và “đàn cáo” City rất có thể lại đang phấn đấu để làm “rùa”. Chậm mà chắc để hướng tới đích, ấy mới là những kẻ đáng nể nhất.