CẦN MỘT DROGBA KHÁC
Hàng công Chelsea đang trải qua một giai đoạn cực kỳ khó khăn. Jose Mourinho đã phải nhấp nhổm trên ghế chỉ đạo trong suốt 93 phút của trận gặp Everton để chứng kiến một bàn thắng (được tính cho John Terry). Hàng tiền đạo của ông, thỉnh thoảng mang lại cho CĐV một chút hy vọng nhỏ nhoi, nhưng rồi sau đó quay trở lại với thói quen “mất tích”. Demba Ba giờ coi như không còn được tính đến. Eto’o dứt điểm được 2 lần trong 62 phút có mặt trên sân, tỷ lệ chuyền bóng chính xác ở mức trung bình kém là 75%. Fernando Torres sau đó được thay vào, cũng chỉ có 2 pha dứt điểm trong khoảng 30 phút cuối, nhưng tỷ lệ chuyền bóng chính xác ở mức vô cùng tồi tệ là 56%.
Chính Jose- Mourinho-ngạo-mạn cũng phải thừa nhận rằng một tỷ số hòa không bàn thắng mới là kết quả hợp lý của trận gặp Everton. Ông nói một cách bình thản rằng “tất nhiên là chúng tôi có những giới hạn”. Nhưng có vẻ như giới hạn ấy đã được chạm tới, và giờ thì người ta chỉ còn biết trông chờ rằng Eden Hazard sẽ đơn thương độc mã xuyên thủng những giới hạn của hàng công Chelsea thêm nhiều lần nữa, chứ khó thuyết phục nổi ai đặt niềm tin vào Torres thêm một lần nữa.
Jose Mourinho cũng dành những lời khen ngợi cho Didier Drogba, người sẽ đứng ở chiến tuyến bên kia trong trận gặp Galatasaray. Và có lẽ nhiều CĐV Chelsea cũng chia sẻ với ông: họ cần một tiền đạo biết tận dụng cơ hội như Didier Drogba.
CHELSEA CỦA NGÀY XƯA
19 trận đầu tiên của Jose Mourinho trong nhiệm kỳ thứ 2 dẫn dắt Chelsea, chỉ có 1 trận thắng 1-0. Cái kết quả 1-0 ấy vốn rất quen thuộc trong nhiệm kỳ đầu tiên (thời đó, trung bình cứ khoảng hơn 9 trận thì Chelsea lại thắng một lần với tỷ số 1-0), và là một đại diện tiêu biểu cho phong cách bóng đá của Jose Mourinho, người chủ trương phòng ngự ngay sau khi đội nhà dẫn trước.
Người ta biết rằng Jose Mourinho tới Chelsea lần thứ hai là để hoàn thành điều ông chưa làm được trong nhiệm kỳ đầu tiên, chính là tạo ra một thứ “bóng đá sexy” như ước nguyện của ông chủ Abramovich. Và kể từ mùa chuyển nhượng với hàng loạt tiền vệ công cho tới giai đoạn đầu tiên của mùa giải, người ta tưởng rằng ông đã quyết làm việc ấy.
Nhưng cùng với sự phập phù của các tiền đạo, thì bây giờ những chiến thắng 1-0 lại có xu hướng xuất hiện nhiều hơn. Trong 17 trận vừa qua có tới 6 lần Chelsea thắng với tỷ số này, tức là trung bình cứ 3 trận họ lại thắng tối thiểu một lần. Phong cách bóng đá cũ đã, và sẽ quay lại? Khi Chelsea dồn lên tấn công nhưng không thể mang lại hiệu quả bởi họ không có một người biết tận dụng cơ hội, thì phương án chơi chậm mà chắc để rồi tận dụng tốc độ của hàng tiền vệ chớp lấy một khoảnh khắc, là hợp lý nhất.
Nếu Mourinho lại chơi như chính ông trước năm 2007, thì sẽ không ai trách cứ. Torres và Eto’o không đáng tin. Còn sân Turk Telecom Arena thì rất đáng sợ.
Torres-Eto’o là “hàng loại 2” ở châu Âu
Với 10 bàn thắng và 6 pha kiến tạo có được tại Premier League mùa này, Torres và Eto’o là cặp tiền đạo xếp thứ 11 tại giải đấu hàng đầu nước Anh về hiệu quả. Nếu tính các cặp tiền đạo của cả 3 giải VĐQG hàng đầu châu Âu (thêm Bundesliga và La Liga), thì có tới 32 cặp tiền đạo khác đang làm việc hiệu quả hơn Torres và Eto’o.