Sân Turk Telekom của nhà vô địch Super Lig TNK có thể là một trong những sân bóng ồn ào nhất hành tinh, nhưng trận lượt về mới mang lại sự chú ý đích thực. Trận đầu tiên của Jose Mourinho trở lại Stamford Bridge ở Premier League gặp Hull City đầu mùa này đã là một sự kiện đặc biệt, nhưng chuyến trở lại của Drogba ngày 18/3 hứa hẹn còn đặc biệt hơn.
Drogba được bình chọn là cầu thủ xuất sắc nhất mọi thời của Chelsea vào tháng 10/2012. Những con số thống kê của anh là rất ấn tượng, với 157 bàn cho The Blues trong 8 mùa giải, giúp họ mang về 3 danh hiệu Premier League, 4 Cúp FA, 2 League Cup và 1 Champions League, chức vô địch mà chính Drogba đã một tay mang về cho đội bóng áo xanh với bàn gỡ hòa và cú sút phạt đền quyết định vào lưới Bayern Munich ngay trên đất Đức.
Cú đá định mệnh đó ở Munich trở thành biểu tượng cho sự nghiệp của Drogba ở Stamford Bridge, trong suốt một sự nghiệp hiển hách. Và Drogba không chỉ có nghĩa là những bàn thắng, anh còn là cá tính, thủ lĩnh, nguồn cảm hứng và những kỷ niệm đẹp. Dù anh đi đâu, với Stamford Bridge, Drogba luôn là những cảm xúc đó.
Nhưng còn hơn thế, anh đã để lại ấn tượng không phai mờ ở những nơi khác. Drogba chỉ chơi 1 mùa ở Marseille, nhưng áo đấu của anh giờ đã được treo ở Basilique du Sacre-Coeur, nhà thờ La Mã-Byzantine tuyệt đẹp nằm ở trung tâm thành phố Marseille. Bên cạnh chiếc áo đấu số 11 của Drogba là bộ đồ quân đội của tướng Joseph de Goislard de Monsabert, người đã lãnh đạo cuộc kháng chiến giải phóng Marseille khỏi sự chiếm đóng của Quốc xã vào năm 1944.
Nhiều người quên rằng ban đầu Drogba tỏ ra khá miễn cưỡng khi tới Chelsea. “Tôi nhớ khi anh ấy nhận được cuộc điện thoại”, cựu đồng đội của anh ở Marseille, Habib Beye nói năm 2010. “Anh ấy đã không muốn ra đi”. Drogba chỉ ghi 22 bàn ở Premier League trong 2 mùa đầu tiên cho Chelsea, nhưng sau đó là cả một hành trình vĩ đại.
Các CĐV Galatasaray cũng đã rất nhanh chóng yêu mến Drogba. Tất nhiên, anh khi đó đã là một ngôi sao toàn cầu, nhưng tình yêu cho chân sút người Bờ Biển Ngà ở nửa đỏ-vàng của thành phố Istanbul trước hết là bởi tài năng và thái độ của anh.
Khi Cimbom ăn mừng danh hiệu Super Lig của họ trong trận cuối cùng trên sân nhà mùa trước gặp Trabzonspor, Drogba đã tham gia vào buổi lễ hội như một thành viên thực sự, chứ không chỉ là một du khách có mặt chỉ để hưởng nốt những ngày cuối cùng lãnh lương cao nhàn hạ. Bạn sẽ tưởng rằng anh ấy đã ở đó 4 năm, chứ không phải là 4 tháng.
Drogba chính là nhân tố X giúp Galatasaray, vốn đã chơi thiếu ổn định mùa này, hy vọng về một bất ngờ lớn trước Chelsea. Anh từng một tay xoay chuyển cục diện trận đấu không ít lần trước đây. Một khoảnh khắc khó quên trong bộ phim tài liệu về anh, Drogba, L’Incroyable Destin (bằng tiếng Pháp) đáng nhắc lại ở đây. Vào lúc các cầu thủ Bờ Biển Ngà đang ăn mừng việc vượt qua vòng loại World Cup 2006, Drogba bước lên bục phát biểu và nói về cuộc nội chiến đang hoành hành ở quê hương.
“Những đồng bào Bờ Biển Ngà, từ bắc tới nam, từ đông sang tây. Chúng tôi đã cho các bạn thấy hôm nay rằng mọi người dân Bờ Biển Ngà có thể sống cùng nhau, và cùng nhau nỗ lực vì một mục tiêu chung. Ngày hôm nay, chúng tôi xin quỳ gối xin các bạn, xin các bạn hãy bỏ vũ khí xuống, hãy tổ chức bầu cử, và mọi việc sẽ tốt đẹp hơn”.
Khi hòa ước Ouagadougou được ký hồi tháng 3/2007 để mở đường cho hòa bình ở Bờ Biển Ngà, Drogba đã được mời tới dự buổi lễ. Trong bối cảnh đó, dễ hiểu tại sao anh lại bình tĩnh như thế khi đối mặt với Manuel Neuer ở Munich. Drogba chắc chắn cũng có thừa can đảm để bước ra sân với mục tiêu đánh bại Chelsea tối nay, để chuẩn bị cho trận lượt về lịch sử 3 tuần nữa.
Drogba được bình chọn là cầu thủ xuất sắc nhất mọi thời của Chelsea vào tháng 10/2012. Những con số thống kê của anh là rất ấn tượng, với 157 bàn cho The Blues trong 8 mùa giải, giúp họ mang về 3 danh hiệu Premier League, 4 Cúp FA, 2 League Cup và 1 Champions League, chức vô địch mà chính Drogba đã một tay mang về cho đội bóng áo xanh với bàn gỡ hòa và cú sút phạt đền quyết định vào lưới Bayern Munich ngay trên đất Đức.
Cú đá định mệnh đó ở Munich trở thành biểu tượng cho sự nghiệp của Drogba ở Stamford Bridge, trong suốt một sự nghiệp hiển hách. Và Drogba không chỉ có nghĩa là những bàn thắng, anh còn là cá tính, thủ lĩnh, nguồn cảm hứng và những kỷ niệm đẹp. Dù anh đi đâu, với Stamford Bridge, Drogba luôn là những cảm xúc đó.
Nhưng còn hơn thế, anh đã để lại ấn tượng không phai mờ ở những nơi khác. Drogba chỉ chơi 1 mùa ở Marseille, nhưng áo đấu của anh giờ đã được treo ở Basilique du Sacre-Coeur, nhà thờ La Mã-Byzantine tuyệt đẹp nằm ở trung tâm thành phố Marseille. Bên cạnh chiếc áo đấu số 11 của Drogba là bộ đồ quân đội của tướng Joseph de Goislard de Monsabert, người đã lãnh đạo cuộc kháng chiến giải phóng Marseille khỏi sự chiếm đóng của Quốc xã vào năm 1944.
Nhiều người quên rằng ban đầu Drogba tỏ ra khá miễn cưỡng khi tới Chelsea. “Tôi nhớ khi anh ấy nhận được cuộc điện thoại”, cựu đồng đội của anh ở Marseille, Habib Beye nói năm 2010. “Anh ấy đã không muốn ra đi”. Drogba chỉ ghi 22 bàn ở Premier League trong 2 mùa đầu tiên cho Chelsea, nhưng sau đó là cả một hành trình vĩ đại.
Các CĐV Galatasaray cũng đã rất nhanh chóng yêu mến Drogba. Tất nhiên, anh khi đó đã là một ngôi sao toàn cầu, nhưng tình yêu cho chân sút người Bờ Biển Ngà ở nửa đỏ-vàng của thành phố Istanbul trước hết là bởi tài năng và thái độ của anh.
Khi Cimbom ăn mừng danh hiệu Super Lig của họ trong trận cuối cùng trên sân nhà mùa trước gặp Trabzonspor, Drogba đã tham gia vào buổi lễ hội như một thành viên thực sự, chứ không chỉ là một du khách có mặt chỉ để hưởng nốt những ngày cuối cùng lãnh lương cao nhàn hạ. Bạn sẽ tưởng rằng anh ấy đã ở đó 4 năm, chứ không phải là 4 tháng.
Drogba chính là nhân tố X giúp Galatasaray, vốn đã chơi thiếu ổn định mùa này, hy vọng về một bất ngờ lớn trước Chelsea. Anh từng một tay xoay chuyển cục diện trận đấu không ít lần trước đây. Một khoảnh khắc khó quên trong bộ phim tài liệu về anh, Drogba, L’Incroyable Destin (bằng tiếng Pháp) đáng nhắc lại ở đây. Vào lúc các cầu thủ Bờ Biển Ngà đang ăn mừng việc vượt qua vòng loại World Cup 2006, Drogba bước lên bục phát biểu và nói về cuộc nội chiến đang hoành hành ở quê hương.
“Những đồng bào Bờ Biển Ngà, từ bắc tới nam, từ đông sang tây. Chúng tôi đã cho các bạn thấy hôm nay rằng mọi người dân Bờ Biển Ngà có thể sống cùng nhau, và cùng nhau nỗ lực vì một mục tiêu chung. Ngày hôm nay, chúng tôi xin quỳ gối xin các bạn, xin các bạn hãy bỏ vũ khí xuống, hãy tổ chức bầu cử, và mọi việc sẽ tốt đẹp hơn”.
Khi hòa ước Ouagadougou được ký hồi tháng 3/2007 để mở đường cho hòa bình ở Bờ Biển Ngà, Drogba đã được mời tới dự buổi lễ. Trong bối cảnh đó, dễ hiểu tại sao anh lại bình tĩnh như thế khi đối mặt với Manuel Neuer ở Munich. Drogba chắc chắn cũng có thừa can đảm để bước ra sân với mục tiêu đánh bại Chelsea tối nay, để chuẩn bị cho trận lượt về lịch sử 3 tuần nữa.