Sự thật, không có nhiều CLB của Việt Nam dám “chơi tới bến” kiểu như B.BD , đội bóng đã đặt một cột mốc khi lọt vào tới vòng bán kết AFC Cup 2014 năm 2009. Có nhiều lí do để giải thích, đấy là gánh nặng tài chính, lực lượng và vượt trên tất cả là việc họ đó phải “phân thân” trên 2 mặt trận: đấu trường châu lục và giải quốc nội.
Đương nhiên, khi đặt lên bàn cân, rất nhiều CLB đã chọn đấu trường quốc nội, bởi ở đó đội bóng là bộ mặt của địa phương, của doanh nghiệp, của các ông chủ và các cầu thủ, họ cũng có những con tính về mặt tiền bạc…
Nếu nhìn dưới lăng kính nói trên, có vẻ như HN.T&T và V.NB đang quyết tâm xóa tan nỗi buồn “Ta về ta tắm ao ta” của người hâm mộ nước nhà. Thì đấy, cho đến thời điểm này, bóng đá Việt Nam có quyền nở mày, nở mặt vì đội bóng Thủ đô lẫn cố đô Hoa Lư đang đánh chiếm ngôi đầu ở hai bảng G và F tại AFC Cup 2014.
Từ thành công ban đầu của HN.T&T và V.NB, người ta tin nếu có sự chuẩn bị về tâm và thế, các đội bóng Việt Nam có thể tái lập thành tích như B.BD đã từng có. Thậm chí còn hơn thế. Nhưng như ai đó vẫn thường nói: bóng đá ăn nhau về cuối, vì vậy hãy cứ tạm coi những thành tích không thể ấn tượng hơn của cả 2 đại diện Việt Nam giống như một cuộc dong thuyền ra biển lớn.
Ở thì tương lai, nếu HN.T&T và V.NB tiến xa và đoạn cuối là cập bến bờ vinh quang, thì họ đáng được tấn phong là lá cờ đầu và là cảm hứng mãnh liệt của các CLB vốn vẫn coi đấu trường châu lục quá sức đối với bóng đá Việt Nam.