Đấy đã là bàn thứ 64 của anh trong năm 2013 và là bàn thứ 44 trong màu áo ĐTQG, kém kỷ lục 47 bàn của Pedro Pauleta khoảng cách của một cú hat-trick. Từ khi bị chủ tịch FIFA Sepp Blatter chế nhạo, Ronaldo không ngừng lập công lại được nữa. Nhưng CR7 ghi bàn giờ không để chứng tỏ với ai nữa bởi những gì anh thể hiện từ ngày sang Real là quá đủ để thuyết phục. Ronaldo thậm chí đã phớt lờ lời xin lỗi của Blatter và không có dấu hiệu gì là sẽ dự Gala vào năm sau. Quả bóng vàng hay không, với CR7, có lẽ cũng không còn quan trọng.
“Giờ tôi chỉ nghĩ đến tấm vé dự World Cup ”, Ronaldo trả lời báo chí, tuyệt đối tránh né những câu hỏi nhạy cảm liên quan đến Messi và những cuộc so sánh. La Pulga đã cùng Argentina lấy vé đến Brazil, giờ đến lượt CR7 giúp Bồ Đào Nha phó hội. Bắc Âu sẽ khác với Địa Trung Hải, nhưng CR7 cũng có những lợi thế nhất định so với trận lượt đi.
Dù muốn dù không, HLV Erik Hamren buộc phải cho các học trò tấn công để tìm bàn gỡ. Và nhiệm vụ của HLV Paulo Bento là thiết lập một chiến thuật sao cho nó phục vụ Ronaldo tốt nhất sau những pha phản công. Trong cuốn tự truyện, Sir Alex Ferguson nhắc đến một chi tiết đáng nhớ: trận bán kết Champions League 2009, Ronaldo khởi xướng và kết thúc một pha phản công trong... 9 giây. Nói về nghệ thuật phản công, Sir Alex không thấy bất kỳ ngôi sao nào ở cùng đẳng cấp với CR7.
Trận lượt đi không hay như kỳ vọng bởi những toan tính quá thận trọng của cả 2 bên (tất nhiên phải thế). Nhưng trận này hứa hẹn sẽ biến chuyển. Ibra dẫn đầu “phe tấn công” và Ronaldo là linh hồn của “phe phản kích”. Ibra sẽ tấn công thế nào vào bức tường phòng ngự của Bồ chưa biết, nhưng khoảng trống thì luôn là vũ khí của CR7.