HÌNH ẢNH THU NHỎ CHO BÓNG ĐÁ TÂY BAN NHA
Villarreal có một sân vận động nhỏ, một ngân sách nhỏ, một cộng đồng dân cư nhỏ nhưng lại dám mơ mộng lớn. Chính Villarreal, chứ không phải Real hay Barca mới là hình ảnh thu nhỏ cho bóng đá Tây Ban Nha trong một thập kỷ qua. Họ cung cấp cho đội hình Tây Ban Nha vô địch EURO 2008 sau 44 năm chờ đợi 2 nhân vật tối quan trọng: tiền vệ trụ Marcos Senna và hậu vệ trái Joan Capdevila, chưa kể đến Santi Cazorla trên ghế dự bị.
Thứ bóng đá mà Villarreal theo đuổi dựa trên kiểm soát bóng, gây áp lực và kỹ thuật. Họ không có tiền, cũng như đất nước Tây Ban Nha đang chìm trong cơn khủng hoảng triền miên, nhưng lại luôn đặt ra những mục tiêu cao nhất. Chủ tịch Fernando Roig cứ bảo với các phóng viên Tây Ban Nha là: “Một ngày nào đó chúng tôi sẽ vô địch Champions League”.
Bạn sẽ không thể thấy những chiếc xe hơi thể thao đắt tiền, những chiếc áo hiệu hay những điếu xì gà trên môi những CĐV Villarreal. Thị trấn Vila-real ở Valencia là nơi chịu ảnh hưởng nặng nề nhất của cuộc khủng hoảng kinh tế. Với cư dân chỉ có vỏn vẹn 49.000 người, người ta thường đùa là mỗi khi Villarreal đá trên sân nhà El Madrigal (sức chứa 22.000 chỗ ngồi), Vila-real sẽ trở thành một thị trấn ma bởi chả còn ai trên đường cả.
Nhưng bóng đá không chỉ có AC Milan, Man United, Real Madrid hay Bayern Munich, bóng đá cần phải có Udinese, Portsmouth, Lens, Aberdeen, Hoffenheim, Aalborg, Oviedo, Swansea, Stoke... Và Villarreal đại diện cho những đội bóng như vậy.
Thỉnh thoảng họ cũng bị lép vế so với đội bóng cùng thành phố là Valencia. Chủ tịch Roig của Villarreal từng đến ứng cử chức chủ tịch Valencia một lần vào cuối năm 1990 nhưng bị từ chối. Họ đâu biết quyết định ấy đã làm thay đổi bức tranh của bóng đá Valencia. Dưới sự chèo lái của Roig, “Tàu ngầm vàng” nổi lên như một hiện tượng của toàn châu Âu. Họ vào đến bán kết Champions League 2006, chỉ cách trận chung kết quả 11 mét hỏng ăn của Juan Riquelme (thua Arsenal với tổng tỷ số 0-1). Họ về nhì La Liga chỉ sau Real Madrid 2 năm sau đó.
CHẾT VÌ THAM VỌNG
Trong khi đó Valencia cũng có những khoảnh khắc rực rỡ, từng giành 6 La Liga, vào chung kết Champions League 2 năm liên tiếp (1999/00 và 2000/01), vô địch Cúp UEFA 2003/04, nhưng việc vung tay quá trán khiến Los Che trượt dài. Bây giờ thì nợ chồng nợ, Valencia chỉ còn là chiếc bóng mờ của chính mình. Họ không còn ngôi sao, họ buộc phải ngưng dự án xây sân mới vì chả có ai chịu mua sân cũ.
Cách đấy vài nghìn cây số, chủ tịch Jose Maria Del Nido cũng vừa từ chức chủ tịch Sevilla trong nước mắt, với một án tù 7 năm vì những bê bối tài chính, còn treo lơ lửng trên đầu. Cũng như Valencia, Sevilla đã phải chia tay những ngôi sao tốt nhất của mình mà ngay trong mùa Hè này là Alvaro Negredo, Jesus Navas, Gary Medel...
Chủ tịch Fernando Roig đã làm mọi cách để giữ cho CLB không còn nợ nần nữa, kể cả việc phải bán chứng khoán
(tài sản của ông đến từ kinh doanh siêu thị và đồ gốm). Bây giờ, họ là CLB duy nhất tại Tây Ban Nha không nợ,
không nợ ngân hàng, không nợ sở thuế lẫn không nợ lương cầu thủ.
Giữa Sevilla, Valencia và Villarreal là 12 danh hiệu châu Âu, 3 lần vào bán kết Champions League, 5 lần vào bán kết Europa League/Cúp UEFA. Nhưng bây giờ, nếu có CLB có thể tái hiện lại những đêm châu Âu đáng nhớ thì chỉ có thể là một mình Villarreal mà thôi.
Sự tồn tại của Villarreal có được là nhờ một cái nhìn thực tế, dám mơ ước nhưng không viển vông. Valencia sa thải Unai Emery bất chấp 3 mùa bóng liên tiếp ông giúp Los Che về vị trí thứ 3 chỉ sau Real và Barca bởi Ban lãnh đạo tin là CLB hoàn toàn có thể cạnh tranh chức vô địch (?!). Trong khi đó chủ tịch Del Nido cứ luôn miệng khẳng định Sevilla là một trong những CLB mạnh nhất châu Âu.
Villarreal không như 2 đội bóng “đang chết” kia. Họ thừa hiểu việc gào thét những phần chia lớn hơn trong miếng bánh truyền hình là không thể. Và họ không “đếm cua trong lỗ”, không hoạch định chiến lược trên những thứ mà mình không nắm trong tay. Họ cắt giảm tất cả đến mức tối thiểu để tồn tại và thậm chí chia tay luôn HLV Manuel Pellegrini. Số tiền dùng để trả lương cho các ngôi sao và HLV người Chile họ dồn vào ngân quỹ dự phòng và phát triển những tài năng trẻ.
TỈNH TÁO LÀ TỒN TẠI
Với một sự thay đổi đột ngột như vậy, Villarreal không thể thành công ngay và việc họ xuống hạng vào mùa Hè 2012 là một điều tất yếu, chưa kể đến hàng loạt những yếu tố như chấn thương và trọng tài đều đồng loạt chống lại họ trong mùa bóng ấy. Nhưng bạn hãy chú ý, Villarreal xuống đá hạng Nhì với một đội hình nguyên vẹn và không bị sứt mẻ. Họ thuyết phục được tất cả các cầu thủ cùng ở lại CLB trong “bước chuyển giao” cần thiết này.
Villarreal từng cầm chân Real Madrid 2-2 tại vòng 4 và đang đứng thứ tư
tại La Liga 2013/14
Ông Roig cho biết các chủ tịch rất hay than phiền về CĐV của mình trong những buổi họp giải vô địch hay họp cùng Liên đoàn. Ở Villarreal, không bao giờ có chuyện CĐV kêu gọi Roig từ chức. Ông nói: “CĐV của tôi thậm chí còn ủng hộ nhiều hơn khi đội nhà rớt hạng. Họ quan tâm đến CLB và CLB cũng quan tâm đến họ. Sản phẩm tốt phải đi với giá tốt. Sân vận động của chúng tôi phải luôn đông khán giả”.
HLV Marcelino đã được ký hợp đồng mới. Tiền vệ giàu ảnh hưởng Cani cũng được ký thêm 3 năm rưỡi. Những cầu thủ từ Villarreal B cũng ngày càng được tạo điều kiện nhiều hơn. “Tàu ngầm vàng” đã lấy điểm của cả Real Madrid và Atletico Madrid mùa này và bây giờ đến lượt 2 đội bóng Madrid mong họ làm điều tương tự với Barca.
La Liga đang trải qua mùa bóng đáng xem nhất sau rất nhiều năm chính là nhờ sự vươn lên của những Atletico Madrid, Athletic Bilbao và Villarreal. Cuối tuần này, cổ động cho Villarreal không chỉ có những CĐV ít ỏi của thị trấn Vila-real.
Giá vé thấp nhất châu Âu để CĐV thất nghiệp cũng có thể xem
Khi tỷ lệ thất nghiệp tại Tây Ban Nha đã lên đến 30%, ông Roig sẵn sàng giảm giá vé xuống còn 20 euro để mọi người đều có thể đến sân. Những người khác có thể kinh doanh dựa trên CLB, ông thì không. Roig nói: “Tôi không điều hành CLB này, tôi chỉ chịu trách nhiệm cho nó, cùng với những thành viên trong Ban lãnh đạo. Điều quan trọng nhất mà một vị chủ tịch phải làm được là giữ gìn mọi mối quan hệ, với cầu thủ, Ban huấn luyện, CĐV sao cho mọi người đều hài lòng nhất. Bóng đá trên hết là vấn đề của cảm giác”.