“Tôi không bao giờ đặt niềm tin vào một vị GĐTT. Họ chỉ biết mua, chẳng mấy khi quan tâm xem cầu thủ ấy có phù hợp hay không. Tôi không phản đối chuyện người khác giúp mình mua bán và thương lượng. Nhưng với tư cách một HLV, tôi cần phải là người đưa ra quyết định cuối cùng”. Đó là lời mỉa mai của giáo sư Wenger dành cho Franco Baldini – GĐTT của Tottenham, nhưng ở thời điểm đó, đội bóng chủ sân White Hart Lane mới trải qua vài trận đấu không như ý. Thật trớ trêu, thay vì chứng minh nhận định của Wenger là sai lầm, những gì mà các cầu thủ Tottenham làm được chỉ càng củng cố thêm cho luận định ấy.
Khởi đầu chu kỳ mới đầy hứa hẹn với đội hình mới toanh, để rồi hết Christian Eriksen, Vlad Chiriches, Erik Lamela, Etienne Capoue, Roberto Soldado, Nacer Chadli tới Paulinho khiến cho người ta không khỏi thất vọng. Tottenham không chỉ tái diễn sự trồi sụt và cực kỳ thiếu ổn định như vài năm trước, mà họ còn đánh mất cá tính và sự “bất kham” thường thấy khi đối mặt với các đội bóng lớn. Đứng trước Manchester City, Chelsea hay Liverpool, Gà trống chơi một thứ bóng đá “lãng tử” đến tiêu cực. Spurs tấn công ngây thơ, thiếu đường nét, và phòng thủ như thể mời đối phương xé toang khung thành của Hugo Lloris. 27 bàn thua sau những cuộc đối đầu với tứ đại gia là điều không thể chấp nhận với một đội bóng nuôi tham vọng lớn hay đổ nhiều công sức vào chuyển nhượng như Tottenham.
Đánh mất bản sắc và niềm tin
trên sân cỏ là chưa đủ, băng ghế huấn luyện của Spurs còn là
trò chơi nghiệt ngã cho các chiến lược gia. Andre Villas-Boas ra
đi sau khi không đáp ứng được kỳ vọng, còn người tiền nhiệm
Tim Sherwood cũng không làm khá hơn. Tottenham kết thúc mùa giải
với hiệu số 0, cùng hàng loạt trận thua 0-4, 0-5 muối mặt.
Rõ ràng, những đầu tư của BLĐ dành cho đội bóng đã không mang
lại hiệu quả xứng đáng. Cần nhớ rằng, Ấn Độ mất 74 triệu đô
la để đưa tàu vũ trụ Mangalyyan đi vào quỹ đạo sao Hoả, còn
Tottenham có gấp đôi số tiền ấy mà chỉ có thể giành vé đi
Europa League ở vòng đấu áp chót.
Mùa giải 2014/2015 đánh giá thêm một sự thay đổi lớn nữa, khi Mauricio Pochettino cập bến White Hart Lane. Lối chơi phóng khoáng, đẹp mắt mà Pochettino từng gây dựng ở Espanyol hay Southampton được cho là sẽ vực dậy được Tottenham đang lơ mơ trong khủng hoảng. Gà trống đúng là đã chơi tốt, nhưng chỉ được 2 vòng đầu, trước một West Ham sa sút cùng QPR quá yếu. Gặp Liverpool, Spurs lại phơi bày bộ mặt bạc nhược mùa giải trước khi bị “dần” cho tan nát với tỷ số 0-3. Cũng kể từ lúc đó, Tottenham trở lại hình hài của một “kẻ lãng du”, lang thang thiếu định hướng, không ổn định. Ở Premier League, chẳng có nơi nào là đất phẳng cả. Eriksen cùng các đồng đội đang tiến gần hơn tới vực sâu, họ đã ở nửa sau của BXH đồng thời mất hút luôn trong cuộc đua vào top 4.
Hai vấn đề lớn nhất mà Tottenham gặp phải, đó là sự thiếu tự tin và mất cân bằng trong lối chơi. Paulinho, Chiriches hay Soldado tỏ ra không phù hợp với bóng đá Anh. Còn sự mất cân bằng trong lối chơi một phần đến từ quyết sách chuyển nhượng chẳng mấy đúng đắn của BLĐ. Họ đã quá chăm lo đến việc trang hoàng “đôi cánh”, “chiếc mào”, mà quên đi "cặp cựa" - thứ duy nhất giúp Gà trống đứng vững lúc đôi cánh mỏi mệt. Tuy nhiên, việc xây dựng lối chơi công trước - thủ sau lại hoàn toàn là lựa chọn và trách nhiệm của HLV. Pochettino thừa hiểu điều đó, hiểu rằng thời gian của ông không còn nhiều nữa. Tottenham đã đi trật đường ray quá xa rồi!