VAI TRÒ CỦA KAGAWA TẠI MAN UNITED: SỐNG MÒN
Kagawa không phải là cầu thủ tồi, nhưng M.U không có truyền thống sử dụng một cầu thủ tấn công đá ngay sau lưng trung phong cắm. Quan trọng hơn cả, với một Rooney đang chơi rất xông xáo, di chuyển rộng để tương tác với các vệ tinh thì sự xuất hiện của một tiền vệ công là hoàn toàn dư thừa. Nhắc lại rằng, trong nhiều thập kỷ đã qua, định hướng chiến thuật như thế đã tồn tại.
1. Khi Fergie mang Kagawa đến với Old Trafford, thương vụ này đã làm dấy làm nhiều mối quan ngại. Bởi như đã biết, năm 2011 là thời điểm mà mối quan hệ giữa Rooney và Ferguson đang ở tình trạng hết sức căng thẳng. Chiêu mộ Kagawa cũng đồng nghĩa một hành động cảnh báo đầy ẩn ý dành cho cầu thủ quan trọng nhất của Quỷ đỏ. Đơn giản là bởi, với sự xuất hiện của một cầu thủ đá hộ công, cách vận hành chiến thuật chắc chắn cũng sẽ bị thay đổi.
Cơ bản, sơ đồ 4-4-2 thuần túy trong cách chơi của Man United gồm một trung phong làm nhiệm vụ săn bàn và một tiền đạo thứ hai có nhiệm vụ quấy rối, kết nối các vệ tinh và hỗ trợ người thứ nhất. Nếu một trong hai tiền đạo bị loại ra vì lý do nào đó, đội hình sẽ chuyển sang chiến thuật 4-2-3-1 để tạo đất diễn tốt nhất cho Kagawa.
Ferguson muốn dùng Kagawa để kích thích Rooney
Lý thuyết là vậy, thế nhưng thống kê mùa giải trước lại cho thấy, Kagawa gần như rất hiếm khi được bố trí ở khu vực mình yêu thích. Ngoại trừ thời điểm đầu mùa, khi Rooney gặp phải một vài chấn thương và chưa thật sự sẵn sàng, tiền vệ người Nhật còn có cơ hội. Nhưng ngay khi “số 10” trở lại, với phong cách chơi bóng sung mãn và toàn diện thường thấy, anh đã ngay lập tức đánh bật người đồng đội trẻ tuổi lên băng ghế dự bị.
Rõ ràng, Rooney dù sa sút hoặc mâu thuẫn với HLV trưởng thì vai trò và tầm ảnh hưởng của anh đến cách vận hành đội bóng vẫn là rất lớn. Nếu Rooney xuất hiện trên sân, Man United chỉ có thể dùng sơ đồ 4-4-2 hoặc 4-2-3-1 cũng với người chơi sau trung phong cắm là chính anh.
Mùa trước, để đảm bảo Kagawa có thể duy trì được nhịp độ ra sân đều đặn, Fergie đã buộc phải điều anh sang hai bên cánh nhằm thay thế hoặc luân phiên với những Valencia, Nani hoặc Young. Vậy nhưng, giải pháp này chỉ mang tính chất tạm thời và thực tế thì màn trình diễn của Kagawa cũng chỉ dừng ở mức chấp nhận được.
Thể hình, thể lực hạn chế cũng là một cản trở lớn cho Kagawa
Kagawa sở hữu kỹ thuật cá nhân tốt, xoay trở và phối hợp trong phạm vi hẹp cũng ổn nhưng nền tảng thể lực thì quá kém. Điều này dẫn đến việc khi trận đấu càng trôi về sau, anh rất dễ bị đối thủ, đặc biệt là các cầu thủ to cao chơi thiên về sức mạnh đánh bại. Ngoài ra, cũng phải nói thêm là tốc độ, sức rướn và độ dẻo dai của Kagawa cũng chưa đủ để biến anh trở thành một mũi khoan bên hành lang cánh.
Rất may, Fergie đã không bỏ rơi Kagawa mà hướng anh đến các đấu trường “nhẹ nhàng” hơn như Champions League – thời điểm Man United còn thi đấu ở vòng bảng, FA Cup hoặc League Cup. HLV trưởng của Man United tin rằng, tại những môi trường mà yếu tố chuyên môn, tính khốc liệt và áp lực có phần giảm nhẹ, có lẽ sẽ là phù hợp nhất để Kagawa có cơ hội phô diễn năng lực. Thực tế đã chứng minh đúng là như vậy.
Mùa giải đầu tiên với Kagawa, dù không thật sự hoàn hảo như mong đợi, thế nhưng trong vai trò một cầu thủ dự bị chiến lược, anh cũng đã có cho mình những dấu ấn nhất định.
2. Chúng ta đều đồng ý rằng, Kagawa chỉ chơi tốt nếu đặt anh vào trung tâm hàng tiền vệ, với những vệ tinh xung quanh có cùng phong cách thi đấu. Môi trường tại Dortmund trước kia là điển hình. Nhưng với con người hiện tại của Man United, chuyện thay đổi để lắp ghép anh vào đội hình là rất khó xảy ra. Đó còn là chưa kể, tự thân Kagawa cũng gặp phải những vấn đề mãn tính, rất khó để cải thiện hoặc thay đổi.
Trong nửa đầu mùa giải 2013/14, chủ đề về Kagawa vẫn là đề tài sôi động dành cho NHM và báo giới. Chuyện này có vẻ là quá khó với David Moyes, ông không quen với cách vận hành một đội hình gồm những tiền vệ tấn công kiểu như vậy.
Sở trường của Kagawa là hỗ trợ cho trung phong cắm
HLV trưởng của Man United xuất thân là một trung vệ. Quãng thời gian gần 35 năm làm nghề, dưới tư cách một vị HLV lẫn cầu thủ, hoàn toàn chỉ gắn liền với các đội bóng tầm trung hoặc kém hơn thế. Khi ông cầm những đội bóng như Preston North End hoặc Everton, ông không có nhiều lựa chọn. Với ông, lối chơi phòng ngự phản công không phải là tùy theo từng đối thủ, mà nó đã trở thành lẽ tất yếu mỗi khi ra trận. Có ai cảm thấy ngạc nhiên không khi một Quỷ đỏ có thể thua dễ dàng trước bất kỳ đội bóng lớn nào trong top 6, thế nhưng khi đối đầu với kình địch Arsenal và lâm trận với tư tưởng cầu hòa đính kèm một đấu pháp phòng ngự rình rập kín kẽ, họ lại có đến 4 điểm sau cả hai lượt trận!
Người ta vẫn thường bảo rằng, hoàn cảnh tạo nên tính cách, thế nên đừng khó hiểu vì sao, đến tận giờ Moyes vẫn chỉ đang loay hoay không biết làm thế nào để lắp ghép những cầu thủ tấn công xuất sắc như Mata, Kagawa và cả Januzaj với phần còn lại của đội bóng.
3. Phong cách thi đấu của đội bóng không phù hợp, trong khi lối chơi của bản thân lại có quá nhiều hạn chế, quả thật nếu Kagawa chấp nhận ở lại, anh chỉ có một cơ hội, đó là cam phận với vai trò dự bị hoặc chờ đợi một sự thay đổi trong chiến thuật, mà điều này, dĩ nhiên, chỉ xảy ra trong một vài hoàn cảnh nào đó.